không một ai có thể sang đoạt
hoặc cướp trắng những buổi chiều tôi.
khi ký ức em lay động những cành evergreen.
như em xanh lửa bếp,
mà tâm hồn rơi rớt nơi nào (bên ngoài khung cửa).
nhớ tóc em phủ kín mặt tôi,
để chỉ thấy tình yêu: lẽ sống / chết
không một ai có thể sang đoạt
hoặc cướp trắng những buổi sáng tôi.
nắng lên ba. những bậc thang cao. không thật.
hình ảnh em: mặt trời,
(rực rỡ từng phần thân thể bí nhiệm,
bốn mùa cây trái).
khi chúng ta như những E.T. (*) ngoài khí quyển,
tự đánh mất mình.
lạc loài giữa nhân quần lúc nhúc.
để trở thành một.
tiếng hát tôi ngậm ngùi,
không cản nổi những viên đá mù lòa,
ném từ bốn phía.
khi mỗi giờ, nắng vẫn thay áo mới
đôi khi nó cũng thích quàng khăn
cho giọt lệ buồn / vui có nơi yên nghỉ.
(hơi thở tôi yên nghỉ
giữa ngực em. bụng em,
và, dòng sông những ngày khô cạn.)
ngôn ngữ khi đó,
bất lực như những người nói ngọng!
không một ai có thể sang đoạt
hoặc cướp trắng niềm vui tôi
khi em vẫn nâng niu tôi
như nâng niu tai họa cuối đời
(rẫy, đầy nguyền rủa!)
tôi biết dù khắp cùng nhân loại
có quay lưng, xua đuổi tôi
(với những điếu thuốc lá hàm oan)
thì em vẫn không xa, lánh tôi.
bằng vòng tay bao dung, không so đo của mẹ.
em ôm, giữ tôi,
(như giữ, ôm cùng lúc tai ương và, bất hạnh).
rất nhiều bằng hữu tôi,
kể cả những người không hút thuốc
ở khắp nơi
muốn gửi em lời cảm ơn.
cảm ơn người (như Chúa)
chọn kẻ cuối hàng…
như ông trưởng giả
chấp nhận bỏ chín mươi chín đứa con tốt lành
để đón, mừng đứa con hoang đàng trở lại mái nhà, xưa.
mái nhà tình yêu không tuổi
(và, cũng không… ngày mai!)
hôm nay, tôi biết không một ai muốn sang đoạt
hoặc cướp trắng nỗi buồn tôi.
khi tuổi già, bệnh hoạn
dàn hàng ngang,
đợi tôi trước cửa.
khi một chân đã vào sâu nghĩa trang.
đêm tối, sớm mai,
những cành cây evergreen
và E.T.
nhắc nhở tôi:
đừng quên: hơi thở đã ngắn dần
tựa ngọn nến đang cháy nốt những giọt sáp cuối cùng.
và, nỗi buồn như rừng,
gọi tôi về góc núi.
nơi tôi chọn để chôn vùi,
(cả chính tôi):
một lần
mọi thủ đoạn. âm mưu. phản trắc.
(mặt khác đời này?)
.
em an tâm.
cách gì,
chắc chắn:
-đó cũng là nơi một chân tôi còn lại,
sẽ bước tới!.!
Du Tử Lê
(Garden Grove, July 2016)
_______
(*) Extra- terrestrial.