TAI NẠN NGHỀ NGHIỆP.
Ủa, sao bị cụt ngón tay vậy. Em chặt nhầm với đuôi heo. Không lượm lên cho bác sĩ nối lại à. Hốt bán luôn cho khách hàng rồi. Ác.
PHỤ HỒ
Bạch thầy. Hả, tui chỉ là con mẹ bán cơm bụi thôi, thầy bà gì ở đây. Dạ, ngày xưa cô phán rằng em sau này có nước đi phụ hồ. Em tức quá ráng học.
Ủa, nghe nói cậu đỗ đại học rồi mà. Dạ, đỗ rồi, tốt nghiệp rồi,... rồi thất nghiệp. Cô cho em xin cái chân chạy bàn như ngày xưa đi ạ. Sao không làm phụ hồ. Bạch thầy, người ta đòi phụ hồ phải có bằng... thạc sĩ. Trời.
KHÔNG ĐỀ
Giữa ngã ba một cô gái lưỡng lự. Đi thẳng con đường đã chọn. Quay đầu. Rẽ sang hướng khác. Bỗng. Đèn xanh kìa, chạy đi bà nội. Cô nhấn ga rẽ phải, dẫn đến bệnh viện Từ Dũ. Oe oe oe.
NGUYÊN NHÂN & HẬU QUẢ
Mỗi lượt khách đến, khách về cái li trôi ra cạnh bàn một chút. Chưa kể có vị cao hứng diễn đạt, khoảng cách thêm vài chút nữa.
Người khách cuối cùng câm bẫm sinh, ngôn ngữ chủ yếu dựa vào hình thể. Cái li không cầm cự nổi đành rớt xuống đất vỡ toang.
Nền nhà mấp mô, chân ghế gập ghình, gió... là nguyên nhân gây ra hậu quả song không được chấp nhận.
Lỗi nầy thuộc về chị giúp việc.
ĐI CHẾT
Nhưng không thấy ai can, Hoa giả vờ rút điện thoại "alo". Tên cướp chạy qua "tạch" một phát... mất luôn. Hoa quay về, lẩm bẩm. Thôi, của đi thay người.
ĐẺ NGƯỢC
Báo cáo bác sĩ thai nhi vẫn ngoan cố thò 2 chân ra trước ạ. Hãy dừng ngay ca sinh này lại vì sai quy trình. Lỡ thai phụ tử vong vì kẹt cửa mình thì ai chịu.
Kẹt đúng quy trình thì bệnh viện chịu. Vậy, bác sĩ ra công an đầu thú trước đi ạ. Sao thế. Vì mẹ con họ chờ bệnh viện hội chẩn lâu quá nên chết hết rồi ạ. Khổ.
QUYÊN SINH
Chị ba mươi hai tuổi. Đẹp, giàu, có địa vị nhưng ế a ế ưỡng nên cắt gân tay quyên sinh. Nguyện, nếu chưa chết sẽ lấy người đàn ông bất kỳ ngồi bên cạnh khi sống lại.
Mọi người hay tin chạy đến, thì anh bảo vệ nhà chị lù lù đứng lên, cầm chùm chìa khóa đi ra khỏi phòng cấp cứu. Chị với theo nhưng không kịp, nắng mai ùa vào nênh nổi.
NGẬM MIỆNG ĂN TIỀN
Giám đốc bước ra khỏi phòng, cô thư ký nhếch mép thay vì thè lưỡi như mọi lần. IT theo dõi camera công sở đập bàn. Đồ ngu.
VÔ LIÊM SĨ
Mày là thằng vô liêm sĩ. Không, bố cháu cơ. Chả phải, chính mày là thằng mất dạy. Bác khéo đùa, cháu đâu dám qua mặt bố.
Thế, thằng nào mời tau qua đây rồi đuổi tau về. Ối giời, bố cháu đấy. Nhưng sao tau thấy ổng giống y chang mày. Bác đi hỏi cái l*** của mẹ cháu khắc biết. Hừ.
KỊCH SĨ
Một cơn gió bất ngờ thổi qua, đánh rơi chiếc mặt nạ. Gã huơ vội cái thau giặt đồ úp lên nhưng không kịp. Người ta vẫn nhận ra nơi cửa miệng gã còn dính vệt máu đỏ tươi.
BỘ ĐỘI VỀ LÀNG
Đêm. Tầm hai, ba giờ khuya con thuyền Bến Ván tự nhổ neo qua sông chở bộ đội về làng. Sáng mai người ta thấy nhiều dấu chân lỗ chỗ trên bãi cát trắng hếu.
Lâu ngày thành thói quen. Họ đóng cửa sớm nhưng ngủ muộn để đón người thân trở về, song chẳng gặp được ai ngoại trừ những chiếc bóng chập chờn mé sông.
TRƯỜNG SINH
Cây sầu đông hơn trăm năm tuổi đầu làng mỗi ngày rụng một lá. Trừ cái nhánh có vết thòng lọng vẫn xanh um.
Tương truyền rằng hể ông quan nào làm sai đều tới đây sám hối, nhưng không quên vác theo chiếc ghế vuông và sợi dây thừng.
Cái nhánh không rụng lá kia bởi ám khí quần tụ nên trường sinh.
NGƯỢC CHIỀU
Gã nói chưa hết câu. Tôi muốn thay đổi. Thì "bụp" một phát ngã ngay xuống lề đường bên trái hộc máu. Chiếc ô tô gây tai nạn chết người tiếp tục hành trình đúng luật giao thông.
Nể tình, dân làng khắc lên mộ chí gã. Người này chết vì đi ngược chiều, làm điều ngược lại vốn dĩ không thể chấp nhận với một quốc gia có nền dân chủ tập trung cao nhất. Chúc ông an giấc ngàn thu.
Quảng Nam, 8.2016
Bình Địa Mộc