thời gian nói,
sẽ cột tôi bằng mùi hương của tóc ai đó.
và không gian,
treo cổ tôi trên những ngọn cây phố-nhuốm-bệnh.
sợi tóc nhanh nhẩu bảo,
sẽ không có trận mưa nào được tìm thấy trong tháng Chín này.
những ngọn cây thầm thào
hát dăm ca khúc không ai hiểu
tựa những lời người bạn nhạc sĩ viết cho riêng tôi
từ tháng Bảy.
.
sợi dây vải nơi chiếc váy xẻ sâu trước/ sau của em
(fashion mới)
cột tôi lại.
cũng chính nó treo tôi lên
ngang những ngọn đèn đường.
thiêu thân không lựa chọn.
tôi cũng không lựa chọn cho mình một điều gì
khác hơn thiêu thân:
nhảy múa cùng cái chết.
.
tháng Chín California bảo tôi
mùa thu đã nằm ổ
từ những náo nức bị vét cạn.
riêng những giọt lệ sớm/ trưa
chọn yên, nghỉ
nơi góc trái sân-khấu-ký-ức.
ở hàng ghế khán giả trống hoác,
sợ phải đối diện mình (?)
tôi ra về trước khi màn nhung kịp mở.
như đêm/ ngày/chia tay /
tôi, một nghĩa trang. không bia mộ.
.
chiếc khăn quàng mùa trước nữa của em,
cột tôi lại bằng run rẩy, xám.
sợi dây giày treo cổ tôi (khi bàn chân đã bị chặt cụt).
tôi chỉ kịp nói với Rock & Roll
hãy cho tôi những nụ cười nằm nôi
(thời mụ dạy).
trước khi những con quạ nơi hàng cây khuynh diệp ngôi nhà cũ,
tiễn biệt tôi,
bằng tiếng kêu tuyệt vọng.
tựa tôi đi tìm em
để gặp lại bất hạnh mình: một lần nữa!
(một lần nữa) những trái thông khô/ vườn sau/
ngỏ lời phân ưu với một người nào đó.
(không phải tôi.
cái còn lại tôi kia,
chỉ là chiếc bóng).
thông hồi sinh trái tim,
bằng một Bolero vẫn lành lặn kỷ niệm.
(dù cho cuộc đời được định nghĩa là những quay lưng.
và, chôn vùi quá khứ…)
bài hát cũng không cho tôi.
tôi điếc!
(thực sự. đã lâu. tôi điếc).
không biết những con cockatiels, bạn-tôi
có điếc?
chỉ nhớ chúng đã bỏ chuồng
chọn một nơi ở khác.
như chúng ta đã chọn một nơi ở khác,
với đôi tai điếc lặc lè của mình.
.
cuối tháng Chín ở California,
người chọn El Nino.
kẻ chọn La Nina.
tôi chọn cả hai,
để yên, nghỉ.
Du Tử Lê,
(Calif. Sept. 2016)