Luân nhìn xuống vực thẳm
Hà Nội ở dưới đó
Ông Mai Thảo cùng Luân
Đêm Giã Từ Hà Nội
Hãi vực đêm là lẽ đương nhiên
Ấy vậy một thời Sáng Tạo Sài Gòn
Vẫn nhức tim gác xép đèn vàng Hà Nội.
Tôi đi từ phố Hàng Bông từ phố Hàng Đào
Từ khách sạn Phú Gia từ bờ hồ từ quán rượu Rendez-vous
Tới Huyền Thư tới trầm tư
Tới huyền ảo
Hà Nội hôm nay rất ngáo
Siêu hiện đại ngay tại khách sạn ngàn sao
Một em tâm sự lúc mới thấy anh
Đã khuynh hướng anh nhanh hơn ánh chớp.
Ấy tuy nhiên Hà Nội cực kỳ
Không ở bất kỳ chỗ nào tôi nói
Ở chỗ nào tôi thề chẳng rõ
Đã khơi cơn tức tưởi bật lên
Thành phố chứng nhân
Lịch sử mấy nghìn năm
Ông Mai Thảo nói cũng có lý
Yêu vỡ Hà Nội khi về*
Bây giờ có thể ông ngậm ngùi nghe
Hồn cổ Thăng Long thành
Thì thầm từ đáy nước hồ gươm
Dù sao tôi rất yếu bóng vía
Mới hình dung đã nổi da gà.
Hà Nội - Sài Gòn, 2003-2016
------------------------------
*Thơ Thanh Tâm Tuyền về Mai Thảo