Tôi muốn viết
Tôi muốn viết về mọi thứ, mọi thứ xung quanh mình.
Chiếc bát vỡ, mảnh thủy tinh cắm vào tay người mẹ, bát vỡ để nhịn cho gia đình không vỡ.
Tôi muốn viết về bịch cơm thiu đang âm ẩm mốc meo, quá trình để trở thành một bảo mẫu.
Một con sẻ rinh rích nhảy trước một người đang buồn bã mọi sự.
Bông sen đang nở, nở từ từ trong bùn.
Con chuột nhỏ chu du khắp nơi từ thôn này qua thành nọ.
Nó thấy gì?
Đằng sau mỗi cảnh đời
Có
đôi mắt đau đáu nỗi niềm.
Có
đôi hàng mi mọng nước.
Có
đôi tay sạm sần.
Có
cả những gót chân nứt nẻ hệt mùa đông.
Tôi muốn viết về trái tim
những trái tim không mang trong mình là máu
mà đó là những hình hài dòng sông, bầu trời, mặt đất, cỏ và hoa
cùng tình yêu nhân rộng
Đó là những trái tim
những trái tim cần mẫn hóa mồ hôi
những trái tim sục sôi nhiệt huyết.
Ôi trái tim thúc giục tôi viết
Viết về cuộc đời sống để yêu thương.
Không quan tâm
1.
Sau cuộc vui tàn lụi
Ta lại trở về xó xỉnh nhân văn
Làm chi đâu anh?
nhẹ nhàng hay là căng thẳng ?
Không em ơi,
Chỉ là ta đương cắm đầu vào những tối tăm của cuộc mưu sinh lỉnh kỉnh
cùng sự đời sến súa và áo cơm
ta đương cố nuốt đi từng ngày dài bụi bặm
méo quan tâm những mị ảo hồng trần
văn minh ư ?
mặc kệ đi em ạ
ta chỉ là ta thôi
ta bước vào chính ta để mà lầm mà lũi
để đánh đổi cơ ngơi ta rồi đợi xuân sang mà níu với cuộc tàn.
2.
Biến mất sau trận cuồng phong
Mặt hồ lai láng
Tấm gương soi những ngọn cỏ ngoan hiền
Đội lốt tiên ông múa may chộn rộn
Nhưng cả lũ ồn ào kia nào hay rằng
Thực thể rực rỡ đang hiện hữu với vô vàn tán sắc mỏng manh kia
mới thực là kẻ tối thượng nhất chốn này.