Ta đã để tình em bên dòng sông
Những ngày trốn thoát.
Đêm trăng lên gầy guộc tơ sầu
Tay em nhỏ như nhánh lan đài các
Ôm vào tôi, áp má vào môi.
Kệ thế đời , tôi đưa em lên ngôi
Ngai vàng của tình yêu thời đổi mới
Mà trong lòng khao khát rã rời.
Em vấn an tôi bằng ánh mắt nụ cười
Tôi để trời đất quay cuồng với tình yêu mãnh liệt
Ở đâu đây bầy thú dữ rập rình
Nhưng tình em làm tôi quên tất cả
Chỉ còn hơi ấm của em
Trên bầu trời nghìn ánh sao đêm
Tiếng gió lùa thác reo và sương lạnh.
Hương lan rừng đâu bằng da thịt tinh anh
Em dành cho tôi cái ban đầu ngộp thở
Cũng có thể cả cuộc đời dù cách trở
Em mãi yêu tôi đến giây phút cuối cùng.
Sông Trường ơi! Mấy mươi năm cách biệt
Mà tình em còn đọng với thời gian.
Mai ta về thăm cố thổ
Thăm dòng sông xưa chuyên chở một mối tình
Ta đã về biển rộng mênh mông
Nhớ vầng trăng soi đêm tuyệt diụ
Đôi mắt em yêu kiều mộ điệu
Ngực trần sao lạnh với ái ân
Ta như Chế Bồng Nga thất trận
Giặc vây quanh
Nhưng ta cóc cần
Biết dòng sông Trường xa trận chiến
Vó ngựa đâu còn
Chỉ mình ta và nàng hân hoan trong tuyệt vọng
Bởi tình yêu mãnh liệt đến vô cùng
Một thời tuổi trẻ ngang tàng
Biết tình em rồi sẽ bẻ bàng.
Mai ta về thăm dòng sông mang kỷ niệm
Cám ơn em dâng hiến một mối tình
Cám ơn em đã giận hờn ta đến bạc đầu răng rụng
Vì yêu ta
Yêu tha thiết muôn phần
Cám ơn dòng sông dịu ngọt ái ân.
Cám ơn cỏ mượt dưới lưng say tình chếnh choáng
Cám ơn những vì sao lấp lánh
Để thấy em ngấn lệ đôi hàng...
HK 17/11/2016
Gửi ý kiến của bạn