hàng lựu cuối mùa
trái đen, khô, nức nở
nứt vỡ
hạt tinh khôi, đỏ, mọng
DNA đọng giọt trong tôi
hanh hao cơn gió, lạnh se da
chiều rồi, đi thôi
ngôn từ nghiệt ngã
môi rướm máu
dằng dặc nỗi đau
thầm lặng
đưa về chốn hoang vắng, xa, lạ
chân dung một thời đã qua
Quảng Tánh Trần Cầm
DEC 2016
Gửi ý kiến của bạn