Tôi khóc ở chỗ mẹ tôi đau
Tôi hút thuốc cùng cơn gió Thành Đô
Im lặng
Lặng im
Khinh bạc
Bạc trắng mấy sợi khói ẩm mùi sự sống.
Óng. Ánh.
Mùi âm đạo khai sinh cỏ, hoa, nước mưa. Tôi khóc ở chỗ mẹ tôi đau.
Mẹ tôi giàu có. Tài sản những là những đứa con. Tiếng khóc. Tiếng cười. Bữa cơm lưng nửa ngậm ngùi.
Dành phần ngon ngọt cho con.
Buổi tối
Tôi ngồi nhìn mây bay
Nhìn qua bệnh viện
Những đứa con gái nhảy qua cửa sổ
Bệnh phụ khoa
Tôi chiêm nghiệm ra nhiều thứ.
Buổi tối
Len ken
Chuông mưa
Tiếng hát từ một tia chớp
Hốt nhiên
Đốn ngộ
Cái chết.
Thú đau thương
Em nằm ngủ trong vòng tay của tôi
Nghe lạnh trăm năm khói trắng.
Nỗi đau lột da sự thật
Cơn điên ngầm
Sự giao thoa ánh sáng
Ngộp thở
Thở. Thở. Thở.
Nước mắt chảy. Thú Hoang. Ác quỷ. Đêm bại hoại. Máu chảy. Tôi chết đứng giữa trời sao nhảy.
Tôi cào cấu vào hình hài tôi
Móng vuốt
Răng nanh
Ớn. Nô lệ. Hoan lạc.
Một vệ tinh ném thẳng vào cơn khát thèm nhục dục.
Nhịp nhàng thú đau thương
Tôi quỳ gối. Chắp tay.
Nước mắt tượng đá
Rưng rưng mùa hỏa ngục.
Nhịp thứ 36
Linh hồn lên mây
Nhịp thứ 37
Từ biệt ánh sáng
Em. Ám ảnh một dòng sông.
Tôi đau tim
Tim căng vỡ máu
Máu đông đặc
Nhịp thứ 38
Họng súng chỉa thẳng vào đùi
Chết gục
Buổi sáng quần nàng bê bết máu.
( có lẽ NÀNG đã trễ một tuần )
Hiện tồn
Nơi chưa có mặt trời trên trái đất này
Ẩm ướt
Những dòng nước quánh đặc cuộn vào nhau
Chảy khối trắng
Căng
Bên mép ngày tàn
Những chú sâu đo gang.
Giăng tơ
Nhện
Móc nối vi mạch
Chạm vạch
Hút cạn một cơ thể ấu trùng.
Em nằm bên cạnh một chiếc gối
Nỗi đau lột xác
Tôi biến thành đứa trẻ. Sơ sinh.
Có lẽ tôi sẽ lấy chồng cho em.
Kiếp luân hồi
Bánh xe
Cỗ xe
Người kéo xe
Em. Tôi hái hoa thạch thảo làm quà.
Đặt lên cỗ xe hoa. Xe hai họ. Tôi cười trong hơi thuốc lá…
Râu tôi mọc dày
Tôi quên cách em đã dạy tôi hôn
Tôi chỉ còn một cái ngõ. Thui thủi hút thuốc.
Hiện tồn
Tồn hiện
Tôi vừa cởi bỏ nỗi đau.
Cơn điên nhập niết bàn
rách toạc và rối loạn
tôi phê trong cơn sốt nắng
để tìm tiểu vũ trụ
tôi chứa đầy hồn ma
đem bỏ câu kinh cho giấc mơ gặm nhấm
nơi tuổi trẻ không lối trở về
đam mê xác thịt, hương thơm, rượu và thuốc lá
thiên đường đầy những dị đoan khuyết tật
cỗ máy thời gian vận hành bằng điệu nhảy của ma trơi…
họ bảo tôi đừng quay về nữa
rách toạc và rối loạn
dọc hành trình tuyệt chủng
tháp hoang đứng chịu những lời nguyền rủa
bằng lớp rêu phong hóa
phế mạc cuối cùng trong nỗi chấn thương
thể tính ngủ vùi trên dải sa mạc
những khát khao thống thiết của vị tu sĩ đội mồ hoang…
rách toạc và rối loạn
linh tính về một cái chết siêu thực
con cá mọc chân, loài thủy quái trở về hoang đảo
chiếc xương sườn đàn ông biến dạng thành cộng cỏ cổ đại
găm trên mảnh đất của thượng đế
trong cơn say ảo giác
chúng sinh ca hát trên cồn cát
thế kỉ vỡ nợ một giấc mơ…
họ bảo tôi đừng quay về nữa
đi lảo đảo, ngã, gục, chúi đầu, cắm đầu, vỡ đầu, chảy máu, tàn tạ, khốc liệt, trầy xướt…
cười lên, cười hồn nhiên, cười tha thiết, cười trong vỡ nát, cười cho trái đất nổ tung…
đi qua nỗi cô đơn, áo cơm, tình yêu, tự do, tù ngục, tủi nhục… nhe răng cười, phải học lại cách cười của loài khỉ…
rách toạc và rối loạn
cơn điên nhập niết bàn…
Tuệ Tri