Chiều nay con đứng bên sườn đồi
Nhìn khói nhà ai tựa sương rơi
Con ngờ quê mình là phương ấy
Mẹ nấu cơm chiều đang mong con.
Từ khi phiêu lãng trên đường đời
Làng cũ, vườn xưa giờ xa xôi
Đôi lần nghe lòng mình tan tác
Hình bóng quê nghèo như mây trôi.
Ngày đi tóc mẹ một dòng xanh
Con quên thời gian quá trôi nhanh
Bây giờ soi gương/đầu sương trắng
Hình bóng quê mình cũng phôi phai.
Chiều nay con đứng ở sân nhà
Nhìn tuyết lạnh rơi nhiều hơn hoa
Cho dù con một đời lưu xứ
Lòng vẫn thương về quê hương ta.
Nhiều khi con nhớ vườn quê nhà
Giàn mướp ngày xưa còn đơm hoa?
Ven bờ ao mình còn rau muống?
Mẹ vẫn âm thầm chờ tin xa!
Boston, Chờ Tết Đinh Dậu, 2017 chợt nhớ về làng tên Kim Phát
Gửi ý kiến của bạn