năm ấy
cả bọn kéo nhau ra bờ kè
bấy giờ chỉ là bãi đất bờ đê mùi sình thối và
con nắng cũ chập chờn trên khuôn mặt về chiều
của thành phố
vẳng từ phía trong xa
a time for us
và tiếng cười nắc nẻ
lũ trẻ vô tư hít thở cái làn không khí ô nhiễm và thi nhau
ném đá vào đám lục bình trôi giạt thân phận
từ miệt thượng nguồn
em hỏi tôi về đời sống của đá cuội
ở bên kia sông
tôi kể một câu chuyện cực ngắn
về một ngọn núi đá trọc đầu
ù lì không mọc cây
những sợi tóc lóng lánh nắng nhiệt đới đen nhánh và óng mượt đã biết ưu tư cùng gió
lại không thích mơ cùng mây
nên đã búi gọn lại một đời cung cúc
những sợi mi cũng đen nhánh
tuy cong vút nhưng dường như đã định hướng
rất thẳng về con đường trước mặt
dòng kênh cũng lững thững trôi theo
cùng hướng
.
năm ấy
cả bọn kéo nhau ra bờ kè
bấy giờ chỉ là bãi đất bờ đê mùi sình thối và
con nắng cũ chập chờn trên khuôn mặt về chiều
của thành phố
tôi cũng nhặt dăm viên đá cuội
mạnh tay ném vào những hiệu ứng ảo trên mặt nước
của con kênh đục ngầu đời sống
ở đó chỉ có những vòng tròn lẩn quẩn đang lan rộng lắm hoang mang về một đời sống vô định
[chữ nghĩa là một thứ khó diễn đạt lại đầy đủ cái ý nghĩ vụng về trong một hộp sọ thô thiển
đó là chưa bàn đến vấn đề chúng
những con chữ
chưa bao giờ muốn khoác lên thân thể
mảnh xiêm y nào
vô nghĩa!]
thiết nghĩ
dăm viên đá cuội tôi vừa ném xuống đáy con kênh
chắc đang nằm yên an phận
bên dưới rất sâu
xa hẳn những cơn lốc xoáy trên mặt nước
dẫu an phận ở một vùng đất bùn nào đó
dẫu là lưu lạc
từ một vùng đất rất gần
phía trên bờ kè
cằn cõi đá sỏi
.
năm ấy
cả bọn kéo nhau ra bờ kè
bấy giờ chỉ là bãi đất bờ đê mùi sình thối và
con nắng cũ chập chờn trên khuôn mặt về chiều
của thành phố
lũ chúng tôi
đã tán dóc rất nhiều
về một ý nghĩa hạn hẹp nào đó
ở đường chân trời.
HHiếu