dutule.com (ngày 23 tháng 3 -2017): Nơi cột mục này, trong quá khư, tôi từng viết rằng, nếu được quyền bầu chọn một nhà thơ đã bước qua tuổi 80, có sức sáng tác chẳng những vẫn dồi dào, mạnh mẽ mà, lại có phần sung mãn hơn thời trai trẻ thì, đó là nhà thơ Hoa Văn.
(Trong quá khứ, từ quê nhà, văn giới đã được biết nhiều về ông qua bút hiệu Anh Hoa).
Tôi không biết ghi nhận của một số bằng hữu cho rằng, mỗi năm, nhà thơ Hoa Văn của chúng ta, lại gửi tới những người yêu thơ ông, một thi phẩm mới, có đúng thế? Tôi không dám chắc. Nhưng như tôi biết thì trung bình cứ mỗi hai năm, nhà thơ của chúng ta lại hoàn tất một tuyển tập thơ dày trên 200 trang với những bài lục bát trau chuốt và, phần thơ xướng / họa đầy chân tình giữa ông và những thi hữu tên tuổi của ông.
Riêng năm 2016, Hoa Văn đã gửi đến những người yêu thơ ông thi phẩm “Gió cuốn mây bay” thì, chỉ một năm sau, ngay đầu năm 2017, cơ sở xuất bản Cội Nguồn, San Jose, đã ấn hành thi phẩm “Mấy Nốt Phù Hoa” của ông - - Với bìa là tranh sơn mài của Đằng Giao, phụ bản họa của Mùi Quý Bồng, Phạm Cung, Đinh Cường…
Ở phần “Vào Tập” của “Mấy Nốt Phù Hoa” tác giả Hoa Văn viết:
“Còn đây ‘Mấy Nốt Phù Hoa’
Bình minh đã cạn trăng tà đã vơi
Rong chơi như đã qua thời
Buồn vui cùng với cuộc đời gió dông
“Thơ tình viết mãi chưa xong
Chút men cay đã mấy vòng tỉnh, say
Cám ơn bằng hữu xưa, nay
Tạ ơn em cả chốn này nơi kia
“Ân tình mấy ngả lời chia
Lối về nghe chút mưa khuya chửa tàn
Tình nào tình cũng chứa chan
Cùng em chung áng thơ vàng nhạc hoa
“Ơn Trời trong những thiết tha
Trăm năm thôi thúc nhạt nhòa mây bay
Phấn hương nọ bụi hồng này
Phù Hoa Mấy Nốt trắng tay cung đàn
“Mốt mai sương khói về ngàn
Một tôi hạt cát võ vàng dấu xưa
Bên đời ấp ủ hồn thơ
Phù Hoa Mấy Nốt nắng mưa ngậm ngùi.
Hoa Văn
(Richmond, Virginia cuối thu 2016)
.
Với riêng tôi, thời gian gần đây, tiếng thơ Hoa Văn dường như đã tự điều chỉnh chính nó, để thơ và tuổi tác song hành, tương tác nhau, cùng xuôi chảy về những rung động chân-thiết hiếm, quý. Giống như thể bây giờ, ông chỉ muốn nói, trước nhất, cho chính ông và cho những tri âm của thơ ông mà thôi.
Hiện tượng này, tôi cho là ngược hẳn tính ơ hờ, lạnh nhạt với đời sống của một số nhà thơ lớn tuổi...
Rất nhiều bài thơ sau này của Hoa Văn, nếu ta đọc một cách chậm rãi, buông thả tâm mình vào từng con chữ, từng hình ảnh dễ dàng hiện ra, ta sẽ nghe được những ngậm ngùi rớt xuống đâu đó, không chỉ trong ngữ cảnh bài thơ mà, ngay trong tâm hồn của chúng ta nữa.
Thí dụ bài “Lòng Vẫn Sơn Khê”, tuy chủ thể hay linh hồn chính của bài thơ không được tác giả thể hiện một cách chi tiết, nhưng cả bài thơ, với những cảm khái và, cảm thán khi nhìn lại một đoạn đời, người đọc vẫn chia sẻ được với Hoa Văn qua lời than mộc mạc, chân thành:
“Tiễn người đâu có gió mưa
Mà sao cứ ngỡ như vừa bão dông”
.
Để khép lại bài viết ngắn này, tôi xin được dùng một trích đoạn về cõi-giới thi ca Hoa Văn của nhà phê bình văn học Nguyễn Vy Khanh (Canada):
“…Thơ Anh Hoa (Hoa Văn) sử dụng nhiều thể loại nhưng thăng hoa với lục bát, một thể loại dân tộc từ ngôn ngữ đến nội dung thích ứng tâm tình tác giả nhất, tâm tư mênh mang không cùng, không giới hạn, cũng là thể loại giúp ông chứng tỏ thi tài làm mới con chữ và làm mới câu lục bát, với nhạc tính tự nhiên…”
Nguyễn Vy Khanh,
(Trích Văn Học Miền Nam 1954-1975: Nhận định, biên khảo và thư- tịch. TGXB, 2016)
.
Bạn đọc, thân hữu cần liên lạc với nhà thơ Hoa Văn, xin thư về: 5415 Seminary Ave., Richmond, VA 23227. Hoặc phone: (804)300-9389. Email: hoavan931@yahoo.com