nàng hối hận vì đã cho tôi xem ký ức.
thà như gió
thà như mây
Như đời hoa lá cỏ cây xanh rì
Đong đưa sợi nắng xuân thì
khi vui ấm áp buồn đi phiêu bồng
thà như biển
thà như sông
như con sóng nhỏ quanh năm hát hò
bến vui đón những chuyến đò
hoàng hôn góc núi cánh cò thảnh thơi
thà làm mưa nắng rong chơi
lang thang sông suối biển khơi bốn mùa
* ĐẶNG XUÂN XUYẾN
Men đắng
.
Đây men rượu hơn 15 năm trước
Chót nhấp môi ta trượt bước xuống bùn
Ngoái đầu nhìn vẫn hồn lạc chân run
Thon thót sợ vô tình gặp lại.
.
Ừ ly nữa. Cớ chi phải ngại
Ta cứ say. Mặc thiên hạ phỉnh lừa
Cạn ly này có quên được chuyện xưa?
Đau thương đấy đến ngày nào lành sẹo?
.
Ừ thì cứ trách ta bạc bẽo
Cứ rêu rao ta ân ái hững hờ
Quá thật thà ta ra kẻ ngu ngơ
Ngớ ngẩn cược đời mình nơi kẻ chợ.
.
Đau. Đau lắm. Lặn ngược dòng lệ rỏ
Trời cao xa dung dưỡng lũ yêu hồ
Cố vẫy vùng thoát xa khỏi chốn nhơ
Ta chết lặng nửa đời không phân tỏ.
.
Ừ ly nữa. Ừ thêm ly nữa
Ừ thì say! Ừ quên quãng sống thừa
Quên bóng tà lẩn khuất phía song thưa
Ta cạn chén đón bình minh trước cửa.
*.
Hà Nội, đêm 10 tháng 12.2016