CHỜ
Vẫn biết người không đến
Sao vẫn đợi nơi này
Thời gian cứ mãi dài
Chẳng đôi chung hò hẹn
Cô đơn lòng tự thẹn
Kẻ hẹn với người mong
Lạnh buốt cả cõi lòng
Nhớ, thương, chờ... chỉ một!
Ngỡ dáng quen, thảng thốt...
Trò đời đóng hai vai
Nhủ lòng biết mình say
Người xa... không chạm được.
Con đường tình đếm bước
Mãi mãi một mình thôi
Sao lòng vẫn bồi hồi
Chờ một lần người đến...
TÌNH YÊU
Muôn trùng mây xa cách
Anh phố núi chơi vơi
Em biển sóng với trời
Trao nhau vần thơ nhớ
Tình yêu đan duyên nợ
Hạnh phúc khoảng trời riêng
Dẫu mỗi kẻ một miền
Vẫn ngọt ngào môi mắt
Hai phương trời xa lắc
Đôi tim vẫn gần nhau
Đêm đêm tìm ánh sao
Gắn niềm vui lên đấy
Đắm say nhiều biết mấy
Nhờ gió nhắn lời yêu
Thương nhớ gửi mây chiều
Cùng nhịp tim rộn rã
Tình yêu sao thật lạ
Len lỏi giữa mùa đông
Là hơi thở ấm nồng
Của mùa xuân bất chợt
BÊN ĐÈO PRENN
Trăng lúng liếng bờ tây
Nép sau nhành thông vẫy
Gọi mặt trời thức dậy
Phương đông ửng má hồng
Mây xoã tóc bềnh bồng
Nghiêng nghiêng cười trăng muộn
Yêu vì sao lặn xuống
Nhấp nháy bên đồi xa
Thông trỗi khúc hoan ca
Tan hoà vào mây gió
Ru mộng mơ hoa cỏ
Giữa vùng trời bình yên
Sương mù cũng làm duyên
Choàng lụa là voan mỏng
Tâm hồn ta xao động
Bên Prenn sớm mai.
ĐÀ LẠT, ANH VÀ EM
Đà Lạt lần đầu đến
Say đắm ngẩn ngơ lòng
Thuở ngày xưa má hồng
Cùng anh say phố núi
Đà Lạt không có tuổi
Xứ lạnh mãi mộng mơ
Dệt ngàn vạn ý thơ
Em thả hồn nghiêng ngã
Đà Lạt quen và lạ
Cảm xúc mãi thăng hoa
Bao năm vẫn chưa nhòa
Khi trở về chốn cũ
Đà Lạt hoa quyến rũ
Trong nắng sớm ban mai
Vạt thông xanh chạy dài
Ôm quanh co đồi dốc
Đà Lạt chiều quý tộc
Bảng lảng những sương mù
Anh, Em với mùa thu
Lặng nghe lời hạnh phúc!
ĐÀ LẠT SỚM MAI
Nắng tung tăng nhịp bước
Tràn niềm vui sớm mai
Nụ cười trong mắt say
Thả hồn bay phiêu lãng
Ly đậu nành đơn giản
Nghe thơm ngọt môi mềm
Mây lãng đãng êm đềm
Đọng sắc thu xanh ngát
Ta cất vang tiếng hát
Hoà tiếng gió thông reo
Nước Xuân Hương trong veo
Lồng cả trời Đà Lạt
Ươm những thơ cùng nhạc
Dốc cao thấp như mơ
Lòng ta mãi vương tơ
Nặng tình nơi phố núi.
Vẫn biết người không đến
Sao vẫn đợi nơi này
Thời gian cứ mãi dài
Chẳng đôi chung hò hẹn
Cô đơn lòng tự thẹn
Kẻ hẹn với người mong
Lạnh buốt cả cõi lòng
Nhớ, thương, chờ... chỉ một!
Ngỡ dáng quen, thảng thốt...
Trò đời đóng hai vai
Nhủ lòng biết mình say
Người xa... không chạm được.
Con đường tình đếm bước
Mãi mãi một mình thôi
Sao lòng vẫn bồi hồi
Chờ một lần người đến...
TÌNH YÊU
Muôn trùng mây xa cách
Anh phố núi chơi vơi
Em biển sóng với trời
Trao nhau vần thơ nhớ
Tình yêu đan duyên nợ
Hạnh phúc khoảng trời riêng
Dẫu mỗi kẻ một miền
Vẫn ngọt ngào môi mắt
Hai phương trời xa lắc
Đôi tim vẫn gần nhau
Đêm đêm tìm ánh sao
Gắn niềm vui lên đấy
Đắm say nhiều biết mấy
Nhờ gió nhắn lời yêu
Thương nhớ gửi mây chiều
Cùng nhịp tim rộn rã
Tình yêu sao thật lạ
Len lỏi giữa mùa đông
Là hơi thở ấm nồng
Của mùa xuân bất chợt
BÊN ĐÈO PRENN
Trăng lúng liếng bờ tây
Nép sau nhành thông vẫy
Gọi mặt trời thức dậy
Phương đông ửng má hồng
Mây xoã tóc bềnh bồng
Nghiêng nghiêng cười trăng muộn
Yêu vì sao lặn xuống
Nhấp nháy bên đồi xa
Thông trỗi khúc hoan ca
Tan hoà vào mây gió
Ru mộng mơ hoa cỏ
Giữa vùng trời bình yên
Sương mù cũng làm duyên
Choàng lụa là voan mỏng
Tâm hồn ta xao động
Bên Prenn sớm mai.
ĐÀ LẠT, ANH VÀ EM
Đà Lạt lần đầu đến
Say đắm ngẩn ngơ lòng
Thuở ngày xưa má hồng
Cùng anh say phố núi
Đà Lạt không có tuổi
Xứ lạnh mãi mộng mơ
Dệt ngàn vạn ý thơ
Em thả hồn nghiêng ngã
Đà Lạt quen và lạ
Cảm xúc mãi thăng hoa
Bao năm vẫn chưa nhòa
Khi trở về chốn cũ
Đà Lạt hoa quyến rũ
Trong nắng sớm ban mai
Vạt thông xanh chạy dài
Ôm quanh co đồi dốc
Đà Lạt chiều quý tộc
Bảng lảng những sương mù
Anh, Em với mùa thu
Lặng nghe lời hạnh phúc!
ĐÀ LẠT SỚM MAI
Nắng tung tăng nhịp bước
Tràn niềm vui sớm mai
Nụ cười trong mắt say
Thả hồn bay phiêu lãng
Ly đậu nành đơn giản
Nghe thơm ngọt môi mềm
Mây lãng đãng êm đềm
Đọng sắc thu xanh ngát
Ta cất vang tiếng hát
Hoà tiếng gió thông reo
Nước Xuân Hương trong veo
Lồng cả trời Đà Lạt
Ươm những thơ cùng nhạc
Dốc cao thấp như mơ
Lòng ta mãi vương tơ
Nặng tình nơi phố núi.

Gửi ý kiến của bạn