buổi chiều con nít ở đâu
tôi vàng ươm. nắng trên đầu vàng ươm
dang tay bay tới một phương
bay, như con nít bình thường vẫn bay
mà ngồi đây vẫn ngồi đây
ô hô con nít, dấu tay tôi rầu
con nít đâu con nít đâu
tôi ngùng ngoăng ngọn khói đầu chỗ tôi
con nít xưa con nít ơi
bây chừ đã rạn vết đồi mồi chưa
tưởng mình chớm cuộc già nua
hóa ra mình vẫn quá thừa rêu xanh