Tại sao anh không thể
Đưa em khỏi đắng cay
Tại sao anh đành bỏ em
Giữa vũng sầu hoang lạnh
Tại sao và tại sao?
Phút chờ đợi dài hơn ngày bình yên
Bên kia của hạnh phúc là khổ đau
Ai biết trước ngày sau
Con chim quý chẳng ở lồng son
Muốn tung trời về hoang vu nắng ấm
Và em muốn bên anh
Dẫu không dài bằng hơi thở
Vòng tay ôm êm dịu đến vô cùng
Như mật ngọt vào môi
Như hương ngọc lan tỏa sớm mai ngày mới
Tại sao anh ra đi không một lời
Muôn trùng con sóng vỗ mạn thuyền em
Bến bờ xưa đã khuất, đêm cô đơn
Một mình biển vắng buồn tênh
Và sa mạc mênh mông cát cháy rụi tình
Em chết trong khát khao chờ đợi
Hay mưa đêm ướt sũng tận trong hồn
Chẳng thể trôi đi nỗi cô đơn
Em chết đuối giữa biển trời mơ ước
Tàn lụn một đời trong nhung nhớ
Anh quay gót trở về
Hiên sương bỡ ngỡ
Khóm tường vi già nua không còn nở
Chim sẻ không còn đậu trên nóc giáo đường
Đôi mắt tình đã sâu hoắm đến biên cương
Đôi chân run khập khiễng
Mấy ngàn đêm thao thức
Anh lại về khi giọt sương đêm đã khô trên lá sầu đông vàng úa
Nước mắt nào còn chứa chan?
Để khóc cho ngày gặp lại
Đôi cánh tay khô ráp không ôm nỗi một vòng eo xưa
Nhưng em muốn quỳ dưới chân anh
Xin anh đừng đi
Xin anh đừng đi nữa...
Đưa em khỏi đắng cay
Tại sao anh đành bỏ em
Giữa vũng sầu hoang lạnh
Tại sao và tại sao?
Phút chờ đợi dài hơn ngày bình yên
Bên kia của hạnh phúc là khổ đau
Ai biết trước ngày sau
Con chim quý chẳng ở lồng son
Muốn tung trời về hoang vu nắng ấm
Và em muốn bên anh
Dẫu không dài bằng hơi thở
Vòng tay ôm êm dịu đến vô cùng
Như mật ngọt vào môi
Như hương ngọc lan tỏa sớm mai ngày mới
Tại sao anh ra đi không một lời
Muôn trùng con sóng vỗ mạn thuyền em
Bến bờ xưa đã khuất, đêm cô đơn
Một mình biển vắng buồn tênh
Và sa mạc mênh mông cát cháy rụi tình
Em chết trong khát khao chờ đợi
Hay mưa đêm ướt sũng tận trong hồn
Chẳng thể trôi đi nỗi cô đơn
Em chết đuối giữa biển trời mơ ước
Tàn lụn một đời trong nhung nhớ
Anh quay gót trở về
Hiên sương bỡ ngỡ
Khóm tường vi già nua không còn nở
Chim sẻ không còn đậu trên nóc giáo đường
Đôi mắt tình đã sâu hoắm đến biên cương
Đôi chân run khập khiễng
Mấy ngàn đêm thao thức
Anh lại về khi giọt sương đêm đã khô trên lá sầu đông vàng úa
Nước mắt nào còn chứa chan?
Để khóc cho ngày gặp lại
Đôi cánh tay khô ráp không ôm nỗi một vòng eo xưa
Nhưng em muốn quỳ dưới chân anh
Xin anh đừng đi
Xin anh đừng đi nữa...
Gửi ý kiến của bạn