Tiểu Muội ra đón tôi. Nhìn tôi xa lạ nhưng cũng cảm nhận tôi là người gọi giới thiệu trên phone trước khi đến, nên không ngại ngùng mở cổng đón tôi vào. Tôi cũng cảm thấy tự nhiên bước vô vì thấy Tiểu Muội giống mẹ khi xưa. " Cậu không thể lầm đây là con của mẹ Tú?" Nghe tôi gọi " mẹ Tú" Tiểu Muội trông có vẻ tự tin hơn " mời ông vào" . Tôi nói với Tiểu Muội gọi bằng cậu đi cho thân tình hơn. Từ đó Tiểu Muội thỉnh thoảng trong khi nói chuyện một hồi ông một hồi cậu, thật vui.
Chưa bước vô nhà tôi đã nghe tiếng đàn từ trong vọng ra. Tiếng piano của người mới học. Vào trong tôi thấy một bé trai đang ngồi, thấy tôi ngừng đàn đứng dậy vòng tay chào. Tiểu Muội cho biết học trò đến học, và không bỏ dịp cho tôi biết " Em thỉnh thoảng cũng nhận học trò cho vui". Căn nhà Tiểu Muội đang ở là nhà của ba mẹ trước kia. Nhà nhỏ thôi, phòng khách có đặt thêm chiếc piano upright nên có hơi chật nhưng ngăn nắp. Tôi nói với Tiểu Muội " cậu đến thăm, nói chuỵện uống nước, không ăn chi hết" nhưng Tiểu Muội đã mua sẵn mì Quảng từ sáng. Phòng khách nhỏ đồ đạt ít và có chăm sóc nên trông gọn gàng thoáng mát. Trên chiếc đàn có hình gia đình nên không cần giới thiệu tôi cũng biết Tiểu Muội có một trai một gái. Nhìn đứa con trai tôi hỏi, Tiểu Muội cho biết theo gia đình dì cậu định cư ở Pháp. Con trai bây giờ cũng ba mươi. Cô con gái ở với mẹ đã có gia đình có con. Tiểu muội đã là bà ngoại rồi.
Trên tường có treo hình gia đình chị Tú chụp chung với nhiều người tôi chưa thấy rỏ, chỉ biết là hình chụp cũng lâu vì hai cô gái sinh đôi Tiểu Muội Tiểu Mi đang tuổi ô mai. Thấy tôi nhìn Tiểu Muội hiểu muốn nhận diện nên lấy xuống giới thiệu. Hai chị em sinh đôi. Anh chị Tú có già đi nhiều nhưng tôi nhận ra ngay. Một người đứng bên chị Tú làm tôi hơi run lên, ngờ ngợ là Thanh Chiêm? Bởi cái mủ trên đầu kéo xuống hơi thấp, bóng mủ làm tối mặt. Tiểu Muội không biết tôi có biết người trong hình nên giới thiệu " Dì họ em đó". Tôi đoán trúng rồi nên hỏi lại "Dì này tên là Thanh Chiêm phải không?" Tiểu Muội hơi ngạc nhiên "sao cậu biết?" Tôi trả lời tự nhiên " Bạn cậu đó". Rồi Tiểu Muội kể hình chụp nhân dịp "dì" đi công tác ở đây.Tiểu Muội kể thỉnh thoảng cậu Lương kể chuỵện xưa có nói thời chiến tranh và thời dì còn ở ĐaLat. Tiểu Muội cho biết năm nào Thanh Chiêm cũng về Việt Nam vì mẹ vẫn sống khoẻ ở DaLat. Tôi ngồi nghe như nghe một kỷ niệm, trong tôi không có một rộn ràng. Tôi nhớ khi xưa Thanh Chiêm về Sài Gòn tôi rộn ràng quay quắc gởi hoa nhờ Nam Trân gởi đến.Thanh Chiêm có chồng có gia đình. Trước 75 Thanh Chiêm có viết cho tôi một lá thư từ DaLat. Đó là lá thư độc nhất. Nay thấy hình Thanh Chiêm chụp khoảng năm đó tôi nghĩ cùng thời gian viết thư cho tôi ?. "Khi hồi Tiểu Muội cho cậu biết đứa con trai đi theo dì ở Pháp? vậy là dì Thanh Chiêm?". Tiểu Muội "dạ" rồi nhắt phone gọi ai. Tôi nghe nói chuyện và lắng nghe, quả thật Tiểu Muội đang nói chuyện với con trai mình, nghĩa là đang gọi qua nhà "dì Thanh Chiêm". Tôi hồi họp và lúng túng vì đoán Tiểu Muội gọi để cho tôi nói chuyện với Thanh Chiêm. Trong lúc hai mẹ con còn hỏi han nhau trong tôi có những cảm xúc trái ngược, vừa muốn nói chuyện nhưng cũng mong đừng. Tôi còn nhớ mồ hôi rịn ra, tôi bước đi quanh phòng khách mà chẳng biết phải quyết định sao đây. Tôi còn nhớ mình uống hai ly nước ngọt liên tiếp trong thời gian rất ngắn mà không hay. Đến khi Tiểu Muội gác phone tôi lại sững sờ hơn vì không còn dịp nói chuyện với Thanh Chiêm, còn dịp nào nữa? mấy mươi năm rồi từ khi vẽ vòng sân cát, từ sau cái tát vào má tôi, gọi tôi là "đồ cù lần" rồi oà khóc bỏ vào nhà. Vẻ mặt tôi lúc đó chắc Tiểu Muội nhìn thấy buồn cười lắm, không biết buồn hay vui, miệng tuy có mĩm cười nhưng cái cười tiếc nuối. Khoảng thời gian nói chuyện của hai mẹ con chừng mười lăm phút nhưng tôi cảm thấy sao chờ lâu quá, rồi lại mong cho thời gian kéo dài ra để mình có đủ thời giờ tìm cách nói chuyện. Vẻ mặt tôi có vẻ khôi hài lắm nên khi Tiểu Muội rời phone bước gần đến ái ngại nói với tôi giọng tha thiết "Tiếc quá, dì Thanh Chiêm đang công tác phóng sự ở Algerie không biết khi nào có nhà. Con có kể chuyện cậu đang về thăm quê hương".
Chân Tính Hải
(Vòng Sân Cát)