KHÚC HÁT LY HƯƠNG
Tiếng hát lưu vong
Nghe sao buồn quá vậy
Ta ngó hoài mà chẳng thấy quê hương
Hồn tử sỉ quẩn quanh mờ biên ải
Sấm năm xưa chờ giải mộng đêm trường
Nghe muốn khóc
Câu vọng cổ Hoài Nam
Thương đóa lục bình trên dòng sông nghèo khó
Bông lúa ngọn rau, con đường xưa còn đó
Đợi bước ai về bất chợt nở hoa
Tiếng hát đêm nay
Có gởi tới quê nhà
Thiên hạ ngủ say quên giờ sinh tử
Họa Bắc phương trùng trùng cơn mộng dữ
Máu lửa bạo tàn người cũng vô tâm
Bước chân đi lòng đã dặn thầm
Khúc hát ly hương ngoái nhìn quê cũ
Hơn bốn mươi năm đã là quá đủ
Nước mắt không còn để khóc quê hương…
HÀNH TRANG
Riêng gởi L.H
Em về guốc mộc khua mau
Còn tôi đứng đợi chuyến tàu viễn du
Gởi người tình tự lời ru
Trên vai còn vết đạn thù mang theo…
TRƯỚC NGHĨA TRANG BIÊN HÒA
Nén hương tưởng nhớ người trong mộ
Hoa lòng muôn thuở vẫn còn tươi
Hồn thiêng vừa nhập trang Quân Sử
Thấy bóng cờ bay cũng mỉm cười…
THÁNG BẢY
Tháng bảy người cúng cô hồn
Tôi ra đứng cạnh mộ chôn bạn tù
Ngó trời gió thổi vi vu
Nửa lay ngọn cỏ nửa mù chân mây
Vái đàng Đông, lạy đàng Tây
Trầm hương loang tỏa đủ đầy mười phương
Trên cây Thánh giá giáo đường
Nở hoa, từ những hạt sương nhiệm mầu…
ĐÔNG, TÂY
Biển Đông em đứng nhìn trời
Bờ Tây anh ngắm tuyết rơi hàng hàng
Hai đầu nỗi nhớ miên man
Long lanh chỉ ánh trăng ngàn đầy vơi
Giọt về cố quận xa khơi
Hạt bay trắng xoá bên trời tha hương
Đêm qua giấc mộng dị thường
Gặp nhau ở giữa con đường chiêm bao…
HẸN VỀ
Có chai rượu mua từ Paris
Mang qua Mỹ cũng gần chục năm
Lại đem đi Việt Nam trong một chuyến về thăm
Đãi bạn cố tri thời còn tiểu học
Trên bốn mươi năm
Thấy bạn già hơn sợi tóc
Nước mắt đâu còn để khóc cho nhau
Rượu xé lòng, không dao cắt mà đau
Nghe sóng vỗ từng cơn chìm nổi
Phố xá đông người sao ta dừng vội
Nghe rất thầm ai hát quốc ca
Chuyến tàu nào vừa đến sân ga
Tiếng còi hụ chở đầy thương tích
Mấy mươi năm bao nhiêu tờ lịch
Rụng quanh đời theo bước chân đi
Ta vẫn nghe từng ngọn tóc thầm thì
Thời con gái còn thơm ngày biệt xứ
Rượu chưa thấm sao bạn ngồi tư lự
Quá bước trạm người ta cũng buồn theo
Trôi dạt phương Nam số vẫn còn nghèo
Giọt lệ chia đôi , sông bên bồi bên lở
Nào hãy cạn ly, quên nỗi buồn vô cớ
Đất nước hòa bình? sao người chẳng yên thân…!
Giặc không xa, giặc ở rất gần
Nhân thế mau quên mối thù truyền kiếp
Mai xa bạn, ta vẫn còn đi tiếp
Buổi hẹn về chưa hẳn có trong mơ
Tiền đồn năm xưa, khi vàng rực màu cờ
Ta sẽ trở về
Quỳ trên đất quê cha
Hôn một lần
Rồi chết…