thời gian dừng lại
cuộc gặp gỡ
ngày càng lạnh lẽo
mùa yêu đặc quánh nỗi cô đơn
đã đến lúc giận hờn
đã đến lúc chuyển động
đã đến lúc dành cho mình khoảng không
cơn mơ biến tấu
đóa hoa mới nở
giọt sương mới ra đời
sẽ dành cho đôi môi cái hôn nồng nàn
xuyên thấu lỗ chân lông
dành cho mình một ngày
trang hoàng vết thương
bắt đầu
lành sẹo.
bài thơ viết dưới đáy cốc
khuấy tan nỗi nhớ
quặn thắt ruột gan
đôi mắt em long lanh
đôi má em ửng hồng
em pha ly cà phê dần tan vào lồng ngực
phập phồng
dự cảm tuổi đôi mươi
em đẹp như chim trời đáy nước
không phải ly rượu cay
không phải con đường dài
bắt đầu hình thành khung cửa tình yêu
khoảnh khắc này xin gửi đến em
mặt trời hấp thụ mùi đất
cơn mưa hấp thụ màu buồn
cuốn sách dang dở
...
còn bao nhiêu trang chưa viết xong
gửi đến em
cơn run đang đến độ chín
đáy cốc sóng sánh nụ cười
và bầu trời xanh thẳm niềm tin.
PHAN NAM.