Theo thiển ý cá nhân tôi, thơ Du Tử Lê khá "hiền!" Chữ "hiền" tôi dùng trong trường hợp này không như nghĩa mà cố nhà văn Duyên Anh hướng đến để chê một tác phẩm kém: "văn đứa này hiền"; thơ Du Tử Lê "hiền" trên vài phương diện tôi liệt kê đơn cử như sau:
- Hệ thống từ ngữ sử dụng: Du Tử Lê chú trọng đưa ngôn ngữ sinh hoạt hằng ngày vào thơ mình, thơ với đời là một không nằm ngoài lẽ đó, ta hay bắt gặp những câu quen thuộc, ám ảnh ta để rồi lắm lúc ta đặt bút viết chúng trong vô thức những vần thơ tương tự:
"Hạnh phúc chỉ như lời xí gạt"
- trích Xác định -
"Khi em ngủ tôi biến thành chiếc gối
Để phòng hờ... ngộ nhỡ em muốn ôm
Để đêm hờn, em có cái vứt luôn
Sáng nhặt lại, thấy mình sao... dữ thiệt!?!"
- trích Hiến chương tình yêu ngày 14-2 -
.
- Hình ảnh thơ: Du Tử Lê thường chọn cảnh sắc thiên nhiên, những sự vật/ hiện tượng làm điểm tựa cho chủ thể trữ tình bộc lộ cảm xúc, như: sông, núi, mây, cây, lá... Mỗi hình ảnh ấy, qua mỗi bài thơ lại là sự liên tưởng, so sánh khác nhau, độc giả không hề nhàm chán, trái lại cảm giác thích thú, tò mò thúc giục họ lật tiếp trang sau.
.
- Hình thức thể nghiệm: Cũng những thể thơ lục bát, 7 chữ, 5 chữ quen thuộc; ở đây, Du Tử Lê xóa bỏ, làm mờ dần thanh điệu trắc bằng quy định trong mỗi thể thơ riêng biệt, khiến nhịp thơ xuống lên bất thường và dẫn đến thơ 7 chữ mất đi vẻ hùng hồn, thơ 5 chữ không còn lời gãy gọn, thơ lục bát cứ miên man vô tận... ta dễ dàng nhận ra qua các câu thơ:
"Tôi xa người, xa bàn tay vui
Bàn tay có ngón đã chôn đời
Bàn tay có ngón không đeo nhẫn
Có ngón dành riêng cho môi tôi."
- trích Khúc K. riêng chàng -
"Cảm ơn sông không ra nguồn
Như em không tuổi nhín, nhường chiêm bao."
- trích Với tâm đức Phật trong hình hài tôi -
.
- Nội dung: Đây là "mấu chốt" quyết định những giả thiết bề mặt hình thức tôi đã điểm qua liệu chúng đúng hay sai; thơ Du Tử Lê phần lớn là thơ tình pha chất thiền. Thơ tình Du Tử Lê không nằm ngoài cách diễn đạt của các thi sĩ tình yêu khác: Lời thơ mang âm hưởng êm êm, như rót mật vào tai đối phương, xoa dịu lòng người giữa bể dâu trần ai... chất thiền hạn chế phần nào hỷ - nộ - ái - ố trực tiếp tác động lên con chữ.
Tôi mến thơ Du Tử Lê từ lâu, bây giờ mỗi lần đọc, tôi vẫn vẹn nguyên suy nghĩ và cảm xúc khởi tự hôm nào...
Nguyễn Vỹ