*ĐẶNG XUÂN XUYẾN
Thu Lạnh
.
Người đã đi rồi, đi quá xa
Bỏ ta ở lại với quê nhà
Hôm nay về lại thăm làng Đá
Ngơ ngẩn chiều tà ta với ta…
.
Giếng nước còn trong, bậc đã rêu
Chênh chao chiều vọng tiếng cu gù
Tháng chín thôi mà... sao đã lạnh
Thu vàng vồi vội rải nắng hanh.
.
Ừ, trách gì đâu, chỉ nhớ thôi
Người đi thì cũng đã đi rồi
Nào ai biết được duyên mà đợi
Mây tím lưng trời, thôi, cũng thôi.
Hà Nội, chiều 20 tháng 10.2017
*NHẬT PHONG
vọng âm
1.
đâu đó
trong giấc mơ đỏng đảnh
có tiếng thủy tinh vỡ giòn giã
âm thanh sắc nhọn cắm vào nỗi buồn
nỗi buồn đã âm thầm dịch chuyển
theo một trật tự khác
2.
những bức tranh tường
chếnh choáng một màu vang đỏ
trên cành cây hoang tưởng
giăng mắc tiếng ca não nề
trong ám ảnh phù du
3.
ráng chiều rực rỡ
rướn cong
bờ dốc đứng
chặn đường về
một mùa hoa oải hương
4.
đêm vô tình
trôi trên một dòng sông đen
bình minh bất ngờ
đón dòng dung nham tuôn trào từ nỗi nhớ
của đóa hoa tình phai
5.
ngày ta về với biển
những con sóng lừng lững
xô nghiêng đại dương
sự cuồng nộ vỡ ra thành tiếng khóc
bờ cát quặn đau
con còng gió không còn nơi ẩn náu