Thành phố tẩy trang bằng những cơn mưa
Bỏ quên mặt trời trong cơn mê ngủ
Mót lại lời tình trong từng cánh hoa hồng
Chêm vào đâu cũng hụt.
Những lần hẹn hò chưa kịp để quên
Anh mang theo dấu vết môi hôn còn nguyên trên tóc người thắt bím
Nửa đêm bung gió lên cành tụng niệm
mùa đông lạnh lùng.
Cớ gì lòng em bão bùng
Cớ gì lòng em cơn lũ
Không can được nỗi nhớ ở trong lòng
Thì thôi yêu những mùa thu cũ.
Gửi ý kiến của bạn