Lời ru của mẹ trắng xóa bến đò
Ngọn đèn dầu ngả nghiêng theo làn gió
Tự bao giờ mưa trút xuống quê hương
Mẹ ẵm tôi chạy như bay trên con đường
Cơn lũ không thể cất giữ dấu chân mẹ
Khu rừng ngày đêm soi mắt đỏ
Những đóa hoa dập duềnh
Những con thuyền lênh đênh
Mưa vẫn trắng trời miền trung
Lũ vẫn dâng lên, dâng lên
Bàn tay vô hình siết chặt lồng ngực
Tiếng chuông chùa bặt âm tiềm thức
Cây cỏ cúi mình nhặt nhạnh phù sa
Khói lam chiều giăng giăng tiếng nấc
Cơn lũ lặng lẽ đi qua
Những con người sẵn sàng nhường cơm sẻ áo...
Gửi ý kiến của bạn