tôi từng nhốt, giam em trong những khuy áo
mặc vào / cởi ra
ngày / đêm đổi thay thời tiết bốn mùa, bất trắc.
(không loại trừ những lần cởi ra
đạp xuống sàn)
và, mồ hôi là tiền lời,
chia đều cho những phút, giây lao động cực lực.
những giọt lệ thơm hương ngày gặp lại.
thành phố xa lạ. gắt gỏng tiếng còi!.!
chỉ những hạt mưa,
vẫn chứa trong nó cả một đại dương thất lạc.
tội nghiệp những ngón tay sóng sượt,
không đủ sức chùi sạch nước mắt
(hân hoan / bất hạnh? ngày trở lại)
.
tôi từng giam, nhốt em trong những tán lá vườn sau,
vô tình chao nghiêng, rình rập ngoài cửa sổ.
gió không quên hỏi chúng ta:
-nhớ một thời? góc kín, khuất nào? thân thể?
khi những tấc thịt, da nổi gai thiên đàng / địa ngục.
thuở tai ương chia tay ta.
như những cây khuynh diệp phát quang. bị thương!
khiến bày quạ đen
ầm ĩ réo tên mùa hạ cũ:
ký ức. sầu đông,
thở bằng tim-kỷ-niệm.
tôi ôm và, hôn em từ phía sau.
thấy lưng buồn như dòng sông tuổi nhỏ,
bị đánh cắp,
khi chúng chưa kịp tượng hình,
vôi vữa cho đời khác!.!
DTL
(Feb. 14. 2018)