*TRẦN ĐỨC TÍN
Ru quê
Tặng Nguyễn Thúy Huỳnh
Em có nghe những nông nổi tuổi người
Hòa vào mảnh trong làn sương khóc cỏ
Những lầm lạc gửi lại màu súng tím
Hoa cũng nở rồi, trời cũng hết bão giông!
Về em nhé
Bỏ nửa đời khờ dại
Chân ái ngại rồi tít tấp quãng đường xa
Về quê ta chăm vại cải, luống cà
Tiếng bìm bịp làm mông mênh dòng nhớ
Em biết không quê mình đẹp muôn thuở
Đâu phải tím nào cũng màu tím hanh hao
Một mái nhà có chái bếp, bờ ao
Em nhóm lửa luộc lọn rau vừa hái
Về bên nhau tiếng ầu ơ ấm lại
Mình ru quê mình kẽo kẹt những vòng nôi!
Sông Đốc, 06/03/2018.
*LÊ KIM THƯỢNG
Xuân Xưa 1 - 2 - 3
1.
Về đâu giữa “Cõi - Người - Ta”
Về đâu giữa “Hội - Phù - Hoa” cuộc đời
Mỗi mùa lá rụng, lá rơi
Tôi gom xếp lá... đếm thời gian qua
Tôi bây giờ, ở xứ xa
“Chim chuyền bụi ớt...”, bụi cà lặng đau
“Chiều chiều, ra đứng ngõ sau...”
Câu thơ đứt đoạn... ruột đau nghẹn ngào
Gặp quê trong giấc chiêm bao
Một thời Xuân sắc... dạt dào, xốn xang...
2.
Vườn Mai nở rộ hoa vàng
Xuân vui trong nắng mơ màng, mong manh
Cúc Tần, Lan Huệ mướt xanh
Hoa quê khoe sắc... Vàng Anh hót chào
Ao Sen lộng gió ngọt ngào
Hương quê, hương đất... bay vào tình si...
Chiều đi... lặng lẽ chiều đi
Bên song có tiếng thầm thì gió qua
Mây ôm đầu núi xa xa
Sông quê điệu sóng trầm ca bềnh bồng
Chuông chùa vọng tiếng thu không
Cánh diều no gió... mênh mông lúa vàng
Cây xưa đứng đợi bên đàng
Vàng bay hoa rụng... rộn ràng thương ca...
Câu hò theo chiếc đò xa
Xuống câu Vọng Cổ... lời ca úa nhàu
Tiếng ca bay bỗng về đâu
Nỗi đau Nàng Thúy... Nỗi sầu Chàng Trương
Tiếng lòng theo gió ngọt hương
Níu chân dĩ vãng, vấn vương... Về Nguồn
Rượu suông... uống với trăng suông
Tri âm chia sớt nỗi buồn xứ xa
Bạn hiền thao thức cùng ta
Sao Hôm bầu bạn tiếng gà sang canh
Cuối đời... tìm lại ngày xanh
Trách chi con nhện giăng mành tơ vương...
3.
Một đời lận đận tha hương
Bước chân Vô Định... nẻo đường long đong
Bóng người héo hắt qua song
Cửa Sài khép kín... rêu phong bụi trần
Mỗi người, mỗi một căn phần
Kẻ cao sang... kẻ gian truân, khóc cười
Câu ca “Người hỡi... ơi người...”
Mắt nhìn xa vắng, môi cười mà đau
Hỏi thầm, nước chảy về đâu?
Bèo trôi theo sóng... bóng sầu đò neo
Nắng tà khuất bóng qua đèo
Lời ca ray rứt, tan theo tiếng đàn
Năm cùng, tháng tận lụi tàn
Đếm mùa lá rụng, úa vàng Xuân xanh
Hàng cây thắp nắng trên cành
Vàng xưa về đọng trên thành sầu bi
Chiều đi... tắt ánh Tà Huy
Nhớ quê, chẳng biết làm chi hết buồn
Túi thơ - Bầu rượu - Trăng suông
Chìm trong gió giật, mưa tuôn... một mình...
Lục Bát là Lục Bát tình
Hồn quê vẫn giữ bóng hình sắt son
Dù sao trái đất vẫn tròn
Tôi - Quê chung thủy... vẫn còn ngộ tri...
Nha Trang, tháng 3. 2018