(Whom the gods love, die young – Lord Byron)
trưa nắng ngộp
nhịp võng buồn héo hắt
khúc nam ai
ru trăn trở ngược dòng
đến và đi
không để lại dấu chân
cơn gió thoảng
cõi mênh mông
đồng vọng
nhân, phi nhân
hoa, phi hoa
vội vã hóa thân
không chờ, không đợi
ai ngóng, ai trông
hương gió thoảng
đâu thực, hư?
huyễn mộng?
rồi một ngày
trong giấc chiêm bao đêm qua
người hát như chim
người thì thào như gió
người nở hoa và tàn lụi
rơi rụng cuối mùa
trong cuộc chơi hôm nay
ăn và thua
thắng và bại
game over
cuối ngày cũng như nhau
xin giữ lòng tử tế
rồi một ngày, một ngày
mưa bão cũng qua
còn lại trên tay
hạt mưa duyên khởi
Quảng Tánh Trần Cầm
Gửi ý kiến của bạn