Thơ bay mất biệt tăm hơi
Rời xa khỏi chốn chợ đời vô tâm
Người than lỡ - kẻ than lầm
Lầm than lầm thở lầm bầm lầm nhau
Đổ thừa một giấc chiêm bao
Mơ vui nào ít - mộng đau nào nhiều.
Thơ khi đầy ắp tình yêu
Nổi lên chìm xuống chắt chiêu vui buồn
Thơ gần như một người thương
Hiện ra. Biến mất. Chập chờn gần xa
Thơ tươi héo giống lá hoa
Bốn mùa tơ tưởng chan hoà nỗi riêng.
Thơ đôi khi hệt truyện tiên
Ôm thương nỗi khóc - ôm điên nỗi cười
Thơ bật lệ như mưa rơi
Chứa chan nhịp điệu nhớ người tỉ tê
Thơ u muội như cơn mê
Bàng hoàng sực tỉnh não nề biệt ly.
Ngày tình thơ mộng ra đi
Tâm hồn ở lại cực kỳ hoang vu
Khép lòng kín như thầy tu
Khi hoang đảo khuất khi cù lao xa
Ẩn mình như một bóng ma
Gió mưa hát xiệc rất là đứng tim.
Đang mùa bóng đá tứ niên
Mọi người xúm lại coi đêm coi ngày
Thơ như cô gái ăn mày
Đàn ông lạnh nhạt như loài hoa hoang
Thơ nhìn người ngợm đi ngang
Đời nay hiếm kẻ họ hàng với thơ.
Thơ xa như tình bay xa
Hoang liêu như bãi tha ma trong lòng
Chuông chùa ngân ngất hư không
Như bài thơ cất tiếng ngâm nỗi buồn
Thấy tôi tan vào mười phương
Thơ cùng bên cạnh là hồn bay theo.
Gửi ý kiến của bạn