*LÊ KIM THƯỢNG
Thành Hôn 1 - 2
1.
Buồng cau xanh... xấp trầu xanh
Một bình rượu trắng... là thành Phu Thê...
Vai nghiêng nón lá, tóc thề
Đường tình chung bước đi về... em ơi
Xuân thì ngày ấy rong chơi
Đường quen, lối cũ một thời đón đưa
Chuyện tình biết mấy nắng mưa
Vườn tình Cổ tích ngày xưa... Thiên Đường
Cười cười, nói nói thân thương
Thanh thanh giọng nói... chuyện thường cũng duyên
Ngủ đi em... ngủ ngoan hiền
Câu Kiều bay bỗng qua miền Ca Dao
Tóc đen, da trắng, má đào
Cho tôi lạc lối chiêm bao ngỡ ngàng
Ngủ đi em... giấc mơ vàng
Trăm con Chim Mộng bàng hoàng trong thơ
Gom câu Lục Bát mộng mơ
Yêu em... tôi bắc câu thơ làm cầu
Những ngày hai đứa bên nhau
Tình đầu, xuân mới tươi màu trinh nguyên
“Ba thương má lúm đồng tiền...”
Lòng tôi vui với hồn nhiên dại khờ
Tình tôi thuở ấy ngây thơ
Lời tình trẻ dại, vu vơ ngại ngùng
Trót yêu, yêu tới tận cùng
Thề nguyền trọn kiếp thủy chung... một người...
2.
Đọc trang Tình Sử ... buồn ơi...
Hóa ra mình đã một thời... với nhau?
Bây giờ tình lỡ, tình đau
Trầu xanh tốt lá... thì cau úa vàng
Đôi ta dang dở cung đàn
Tôi - Em giờ đã lỡ làng phận duyên
Ván xưa giờ đã đóng thuyền
Cho em chở nặng thề nguyền sang sông
Mưa nguồn, nước đục buồn không?
Đò neo bến đợi, ngóng trông người về
Lòng buồn, nửa tỉnh nửa mê
Bốn bề giá lạnh... bốn bề sầu lên
Cô đơn sóng vỗ đầu ghềnh
Nhói đau tim nhớ, buồn tênh tình đầu
Em đi khuất bóng về đâu?
Một mình tôi với ngàn sầu tả tơi
Buồn buồn ngắm giọt tình rơi
Giọt thương, giọt nhớ, giọt vơi, giọt đầy
Còn đâu hơi ấm vòng tay
Mùi hương trinh nữ đâu đây bồn chồn
Tiễn em một Lễ Thành Hôn
Từ ly có Kẻ mất hồn thê lương
Tình đầu sao mãi vấn vương
Lòng yêu giữ mãi lời thương bộn bề
Người xưa... trả lại câu thề
Người xưa giờ đã đi về xứ xa
Buồn riêng, riêng một mình ta
Em ơi có biết, để mà... buồn chung?...
Nha Trang, tháng 7.2018
Lê Kim Thượng
“...” Ca dao
*TÀN CHIẾN CUỘC
Một ngóc tay
Với một bàn tay
Con người...
Có thể là nhà thơ
Là họa sỹ. Hay một nhà khoa học!
Còn không...
Làm một nông dân
Có sao đâu?
Tôi ước gì...
Nắm trọn bàn tay em
Bàn tay năm ngón thật mềm
Ngày xưa tim động đưa em hoa vàng
Một ngón tay
Lẩy cò súng. Chết người!
Ai nhớ ngàn năm một ngón tay…(*)
Tôi nhớ ngàn năm một bàn tay!
TCC.
(*)cảm khái thơ DTL
*NGUYỄN VĂN PHONG
Ialốp ơi
Tôi đến Ialốp,
và bước qua quán xá
trong một buổi nắng chiều
Những con người cởi mở
mua gà trống cho ngày 5/5
Để rồi khi tôi không còn ở lại đó,
ở một nơi xa lạ
tôi khẽ gọi ‘ Ia lốp của tôi ‘
Họ có quê ở khắp nơi
Họ bán bánh mì, và đồ ăn vặt
Làm rẫy trên một quả đồi nhỏ
Cưu mang tôi ít bữa
Nên tôi thường gọi
‘Ia lốp ơi !’
Nguyễn Văn Phong