Kinh Tình Yêu
Ta hát khẽ, kinh tình trong Chánh Điện
Phật không vui nên Phật đã chối từ…
Đời
Đời bén ngọt, như dao còn trong tiệm
Ta mở tung cánh cửa bước ra. Về…
Xả Tang
Nén nhang chiêu niệm hương tình cũ
Lửa cháy hai đầu một chấm than !
Người đi như bóng chim tăm cá
Tình chết. Bao giờ em xả tang…???
Sợi Tơ
Cứ đã yêu nhau rồi sẽ tính
Đâu cần ước hẹn buổi trăm năm
Tơ còn trong bụng chưa thành kén
Sao biết bao nhiêu ở ruột tằm…
Tri Bỉ
Em (mít ướt) đôi khi cần dỗ ngọt
Ta đứa giang hồ cũng lụy thuyền quyên
Tiếng bấc tiếng chì đầu hai thứ tóc
Ăn cục nói hòn chẳng phải vô duyên
Thử một bận, còn bao nhiêu nước mắt
Giọt ân tình có chảy tới muôn sau
Em hiền thục như mây ngàn xuống núi
Ta rừng phong cũng đổi sắc thay màu
Dùn gió bẻ măng, phục em sát đất
Ngửa mặt lên trời thấy một chấm than !
Nếu đã ngày xưa ta thành Từ Hải
Chết vẫn còn cười dưới bóng hồng nhan
Thất chí, hề chi, câu thơ bước tới
Thấy đỉnh trời sừng sững bóng sao khuya
Đã yên phận tấp trôi bờ bỉ ngạn
Cứ theo đời, dòng chảy phía bên kia
Nước mắt cầm chân… một lần cũng đủ
Trải áo phong trần làm chiếu dưới hoa
Rót chén trần ai hẹn ngày phiêu bạt
Ngựa đứng bên sông…bóng đã nhạt nhòa…!!!
Atlanta, Tháng 10-2018
XUYÊN TRÀ