*NP Phan
còn tiếng phong linh
hình như vẫn còn một bông hoa
phía bên kia thung lũng
gió bào mòn niềm tin
nên chẳng ai đoái hoài
*
ngày em đi tìm một mùi hương xa khuất
chiếc khăn san còn khoác trên vai
mưa mùa đông thầm thĩ
nỗi nhớ cứ dài ra
làm vướng víu bước chân
*
tiếng chim đã không còn vang lên nữa
nơi chốn cũ chỉ còn trong thinh lặng
giọt thời gian rơi trong vô thức
sửng sốt một tàn đêm
*
hình như con đường phía trước mặt
sẽ chẳng dẫn về một nơi chốn nào
thung lũng bên kia cũng chẳng còn
bông hoa đã thành ảo ảnh
*
em hãy cất giữ tiếng phong linh
rộn ràng trong buổi chiều đầy gió
chiếc lá dịu dàng rơi xuống
trong nỗi luyến tiếc muộn màng
*Trần Quốc Toàn
Kí Ức
Mai tôi sẽ về bên đồi dủ dẻ
Xưa có chị ngồi ngó mây chiều
Ngó đàn bồ câu nhặt thóc
Em đi học về
Mẹ còn ở hiên sau.
Mặt trời lún sâu vào rặng phi lao
Ba ở mãi những ga tàu
Nghĩa Bình mùa nắng ngói
Hoa sứ trắng nước mắt
Nhà đông con
Nhà luôn thiếu gạo.
Xưa những điềm rêu mốc
Tôi nhớ nhà
Nhớ con chó già sống mười hai năm
Chị phải lên tận chợ tỉnh chở khoai lang.
Tối mở ti vi trắng đen xem Tây Du Ký
Củ lang bùi trong đất đỏ còn dính mép
Mùi gió trên ngọn đèn dầu
Bà lần chuỗi niệm Phật Quán Thế Âm.