*Lê Thị Ngọc Nữ
Mùa NoelNhững cơn mưa cuối mùaSe mùa đông lành lạnhGợi kỷ niệm ngày xanhNoel cùng Đà LạtChiều đông xưa bàng bạcSương lãng đãng mặt hồXuân Hương gợn nhấp nhôLăn tăn con sóng nhỏChuông nhà thờ đâu đóÂm vang ấm cõi lòngTay đan tay tình nồngĐắm say cùng phố núiDã Quỳ vàng không tuổiNối chầm chậm mùa đôngMimosa bềnh bồngLung linh bên lá bạcVạt thông reo xào xạcRộn ràng khúc thánh caNoel vui chan hòaĐèn sao giăng lấp lánh...Noel nay chợt lạnhHang đá quạnh hiu buồnCon dốc nhỏ mưa tuônBài thánh ca vụn vỡ!
*Biển Cát
Đổ xuống mênh mông
Lạc ta vào những nỗi buồn
Lao xao là những cánh chuồn mong manh
Bay ngơ ngác giữa trời xanh
Nhẹ nhàng điệu vũ xoay quanh rã rời
Rơi nhanh trong gió bời bời
Nước mắt tràn chảy cho vời vợi đau
Bàn tay nào níu xanh xao
Lướt trên những phím đàn xao xác gầy
Tim ta vết cắt đã đầy
Bao đa đoan cõi đời này còn không
Nghiêng vai đổ xuống mênh mông
Một ta lặng lẽ giữa chông chênh ngày.
*NP phan
tình khúc tháng chạp
hãy hong giùm anh nỗi buồn tháng chạp
khi sáng mai đây có chút nắng tình cờ
cất giùm anh chiếc lá ngô đồng đã héo
ai đã bỏ quên từ độ cuối thu
xếp lại giùm anh lời hẹn hò đã cũ
bỏ vào ngăn tim nỗi nhớ tình hoài
con phố nhỏ có gió mùa lưu luyến
không biết bây giờ ghi dấu chân ai
có còn ai nhớ nỗi niềm tháng chạp
xin ủ giùm anh chỉ một làn hương
cành hoa dại trao cho em ngày ấy
để hôm nay hoa gợi nhớ con đường
để bây giờ có cơn mưa tháng chạp
cũng đã gầy như dương liễu sầu đông
giấu giùm anh một làn hơi thở nhẹ
mà xui đắm say cả trời đất vô cùng