nổi loạn
phố
thản nhiên chứa hàng triệu sự sống sinh sôi trong lòng mình
kể cả tiếng guitar ngấn lệ
nổi loạn
đường
bao dung những chiếc xe đẩy cùng ông lão gàn đi nhặt chén cơm thừa của người ăn vội
kể cả những con chó đi dạo hoàng hôn
nổi loạn
gió
sao mang bấc đến buốt da
lay đọt bằng lăng vừa chớm nụ toả hương tím ngát từ thuở nằm nôi
nổi loạn
mây
đàn cò lại vờn mây như một đích đến của vòng sinh tử dù chỉ là bên kia đồi
nổi loạn
trời
thăm thẳm ráng chiều chi cho lẻ bạn chiếc đờn kìm thoi thớp từng ngụm thanh âm
cánh bìm bịp chao nghiêng nửa cành hoa dại đưa tay hứng mặt trời giữa độ mùa sang
và gọi trẻ về ăn cơm, chiều rồi!
nổi loạn
lòng mình
thâm u không một đốm sáng để nhen nhúm vùng không tên
thôi đành
nổi loạn
giấc mơ
ú ớ
ầm ào
đen trắng
nhập nhoạng
tiệt hạnh đến buốt đau
nổi loạn trong cơn nổi loạn giữa đời
bỗng thấy mình thắc thẻo một phần con.
12/2018
Trần Đức Tín