ẨN NGỮ MÀU
Hạt sương trong veo - sao sương xám ngát
Tâm hồn sạch trong - sao lòng vẩn đục
Gió mượn bụi hiện ra thân vần vũ
Giọt lệ mượn sầu nhỏ hạt tâm tư.
Trái đất tô son trời, điểm phấn trăng
Dung nhan nàng không nhất thiết trang sức
Như cá biển sâu có lân tinh thân
Ngọc thể nàng rừng rực màu thu hút.
Màu áo chùng sao thơ mộng nữ tu?
Màu mắt em sao mang nhiều tâm sự?
Áo tím thêm hiền, quần hồng thêm nữ
Màu khoác lên em bài thơ ẩn ngữ.
Nếu màu khiêu gợi - da trắng mịn em
Nếu hương thu hồn - nụ em thơm lịm
Tiếng sét ái tình là tia mắt biếc
Đê mê mũi tên ghim ngọt vào tim.
Như ớt cay, tình yêu khích thích nếm
Bằng vô thức, nữ nhi chọn vị ngọt
Dại dột thay lũ nam nhân ngông nghênh
Nghiện toàn chất đắng cay và hại độc.
Vẽ dương màu trắng, vẽ âm màu đen
Ánh sáng kiêu hãnh xoá tan màn đêm
Màu đen thu liễm mọi màu tìm đến
(Hèn chi con bạch tuột đổi màu ứng biến)
Anh màu chi cũng nằm trong tay em.
TƯƠNG PHÙNG TÔI
Một hàm răng giã từ cái miệng
Môi không còn lúng liếng nở bông
Cái càm móm lùi vô trong
Gương mặt cơm nếp thành ông cụ già.
Đàn ông luôn cho ta còn trẻ
Vẫn mơ mòng mỹ lệ xinh tươi
Chợt cô gái gọi “bác ơi”
Thấy buồn rụng rún bồi hồi thơ ngây.
Đầu tóc cứ lai rai trổ trắng
Đời xanh như rau đắng thôi xanh
Sầu riêng chín rụng một mình
Bầu và bí hết nằm trên một giàn.
Trái khổ qua ví chàng xấu xí
Cây quế thơm được ví thân nàng
Ái duyên tan hợp ngỡ ngàng
Tách hai tố chất đá vàng xa nhau.
Hai mươi bốn năm sau gặp lại
Cô em thời cô gái nàng hoa
Mấy ông anh tuổi đã già
Bông hồng thì vẫn nở ra ghẹo người.
Tình bạn chợt đã đôi con giáp
Ơi một thời cùng khắp Bolsa
Nơi đây không phải quê nhà
Vui buồn ấy rất chan hoà tự do.
Người trở lại quê cha đất tổ
Kẻ làm thân khách trú xứ xa
“Trăm năm trong cõi người ta”
Phù du thì hết, phù sa thì còn.
YÊN LẶNG TẤU KHÚC
Sống yên lặng như hồ gương
Tất cả những gì in xuống
Bâng khuâng. Cảm tạ. Cảm nhận
Những đến. Những đi. Vô thường.
Những cánh chim trời bay ngang
Những ngày nhạt tươi ánh sáng
Những đêm tròn khuyết nụ trăng
Âm vang mưa gió côn trùng...
Khua động cho đời sống-động
Sắc màu cho cảnh đổi tông
Lung linh rung cảm tâm hồn
Trái tim mở cửa hang động.
Vui theo: chóng quên, vội tàn
Buồn vương: khoắc khoải lênh lang
Nỗi lòng con sông cạn nước
Nỗi niềm hồ lạnh đóng băng.
Yêu thương: trái tim đã làm
Tư duy: tâm hồn đã làm
Sinh động: một thời đã làm
Yên lặng: đến lúc tập làm.
Mùa tuổi ngày vắn đêm dài
Ngủ ngắn. Thức dài. Gọn lại.
Thời gian không còn thừa thải
Không gian hẹp dường gang tay.
Những đã làm - không bận nhớ
Lũ phế tích - thôi trăn trở
Còn thương dăm ba bài thơ
Thương vợ chồng chung nhịp thở.
Có muốn được gì thêm đâu
Thừa thiếu tự nhiên qua cầu
Vui buồn hồn nhiên bay đậu
Tận hưởng mệnh sống nhiệm mầu.
Tiếng chim lạc gáy đêm sương
Chợt tỉnh thức giữa tĩnh lặng
Tan biến mọi điều nghĩ tưởng
Vô ngôn bất động chiêm ngưỡng.
Gửi ý kiến của bạn