CẢM TÁC TRUYỆN KIỀU I
Đọc truyện xưa, thương xót Thúy Kiều,
Đoạn trường nửa kiếp, chỉ vì yêu!
Trao tình Kim Trọng, thân còn giữ,
Trả nghĩa Vương gia, phận phải liều!
Mã Giám, Tú Bà, vàng đá nát,
Sở Khanh, Bạc Hạnh, ngọc hồn tiêu!
Phong trần lạc bước, thôi đành chịu,
Khắc khoải, chờ trăng sáng, mỗi chiều!
07/7/96
CẢM TÁC TRUYỆN KIỀU 2
Trăng sáng hay mờ, cũng có khi,
Thúc sinh bỗng gặp, biển non thề!
Hoạn Thư độc kế, nào ai hiểu?
Ưng, Khuyển mau tay, mấy kẻ bì!
Đổi lốt thị tỳ, nhà chủng tể,
Thay tên nữ bộc, áo thanh y!
Lầm than, bao quản…dây tơ trúc,
Ly cách, tình tôi, chúa …dị kỳ!
07/7/96
CẢM TÁC TRUYỆN KIỀU 3
Mệnh bạc, thương tình, cho xuất gia,
Quan Âm các, sẵn quả và hoa.
Cà sa, đổi áo xanh tỳ nữ,
Hương khói thơm kính báu Phật Đà!
Miệng rắn, nọc hùm…lo trốn vội,
Khánh vàng, chuông ngọc, dắt phòng xa.
Trụ trì muốn giúp, ai ngờ hại,
Bạc Hạnh, duyên kia ghép cháu nhà!!
07/7/96
CẢM TÁC TRUYỆN KIỀU 4
Vừa gỡ ra, ôi, lại buộc vào,
Chém cha này, cái số ba đào!
Lầu xanh, tiếc nước phèn, bùn vẩn,
Má phấn, mong tin bạn, lệ trào!
Từ Hải, ơn người lo báo phục,
Hồ Tôn, lừa kế, dẹp binh đao!
Hùm thiêng, giữa trận, chôn chân đứng,
Bạc Mệnh, cung sầu oán, khổ sao!?
07/7/96
CẢM TÁC TRUYỆN KIỀU 5
Sóng gió Tiền Đường, gửi tấm thân,
Mười lăm năm…khổ hận bao lần!
Thanh lâu hai lượt, tàn hương sắc,
Hoa chúc đòi phen, chán bụi trần!
Tam Hợp chỉ bày cơ họa phúc,
Giác Duyên thông tỏ đạo nhân-thân!
Sắc tài mang lụy, Càn Khôn chuyển,
Bĩ cực qua, lai thái đến tuần!