Con!
Nếu vẽ bản đồ,
Hãy nhớ nhẹ tay khi kẻ đường vĩ tuyến
Đừng rạch sâu như địa đạo, chiến hào...
Lỡ nơi ấy chọn làm đường chia cắt
Đất nước sẽ đau như một vết dao
Đừng thù nghịch mà mạnh tay con nhé
Đường kẻ ngang nên vẽ những nét mờ
Để mai mốt ngày non sông thống nhất
Chẳng có vết hằn nào trong trí nhớ trẻ thơ
Có những quốc gia lấy dây thép gai viền vào đường vĩ tuyến
Bao nhiêu năm cào xước tấm bản đồ
Dân nước ấy cả đời dùng nước mắt
Mong rửa trôi lằn giới tuyến mấp mô
Những đất nước lấy nồi da xáo thịt
Mấy mươi năm cách trở chia lìa
Đường vĩ tuyến là vực sâu cách trở
Đứng bên này mà lo lắng bên kia...
Vẽ vĩ tuyến nên thêm cái cổng làng vào con nhé
Cho người đi còn nhớ chỗ để về
Và kiên quyết không vẽ người đứng gác
Để ngày trùng phùng chẳng có đứa nào dám hạch hỏi người quê
Nếu có vẽ thì thêm chiếc cầu vào con ạ
Dập dìu ngựa xe như trong cuộc sum vầy
Đường vĩ tuyến vẽ khoan thai mềm mại
Và nhịp nhàng như lũ trẻ nhảy dây
Đề vào đấy lời nguyện cầu sông núi
Lời tự do, lời hòa hợp, chào mời...
Cài lên đấy nhiều hoa vào con nhé
Để khi nhìn tấm bản đồ
thấy trái đất
thảnh thơi!!!
(Viết nhân thằng cu Ủn thăm nhà)