*Thiên Hà
Bài Tháng Tư cho người tình xa
.Gửi Thy Như Paris
Em đi về phía mặt trời
Paris gọi nắng chơi vơi ngõ hồn
Tháng Tư ngự bến Hoàng Hôn
Anh căng sợi nhớ giọt buồn rong rêu
Em. Như cơn gió hắt hiu
Anh mây đầu núi nửa chiều lãng du
Em tâm bão cát mịt mù
Anh con lốc xoáy tương tư góc tình
Em đi vào cõi lặng thinh
Anh hoang mạc giữa thị thành phố xưa
Em còn mắt lá đung đưa
Anh còn xanh một mái mưa rủ buồn
Chập chùng thung lũng đồi nương
Tháng Tư bão nắng phố phường ngẩn ngơ
Xot xa bến vắng hẹn hò
Em triền dốc ngược, anh trơ thân gầy
Vàng hoa nắng vỡ đầy tay
Se cay giọt đắng cuối ngày tháng Tư
Bần thần sau ngọn bể dâu
Sóng ngầm biển gọi... biết đâu bến bờ?!...
Hoàng hôn nhuộm tím bến thơ!
*NP phan
chỉ là...
chỉ là chiếc lá chao nghiêng
dòng sông trôi giữa muộn phiền khói sương
lẽ nào gió chỉ một phương
cuốn theo giấc mộng hoang đường đi xa
lẽ nào giữa chốn phồn hoa
bước chân lỡ nhịp xót xa trang đài
tay nâng một đóa hoàng mai
kịp khi bạc tóc mới hay tao phùng
từ vô biên đến vô cùng
ngẫu nhiên gặp cánh phù dung đã tàn
ban sơ từ biệt hồng hoang
suối khe từ biệt non ngàn rong chơi
*Trần Quốc Toàn
Gieo hạt từ tâm
Malacca
Malacca
Cô gái Malaysia
Nụ cười xinh như hoa
Đôi bàn tay trắng ngà
Đôi mi cong đen huyền bí
Đưa ta vào xứ lạ...
Malacca
Góc phố cổ mưa sa
Long lanh mảng màu bích họa
Chuông nhà thờ gióng giả
Dòng sông trôi hiền hòa.
Malacca
Đồi thánh Phaolo nắng vàng
Malacca
Pháo đài Bồ Đào Nha gạch đỏ
Gặp lại em xưa
Chiều quán nhỏ
Trang sách mở
Ly cà phê đắng khói mờ
Vẫn nụ cười tha hương
Đêm từng đêm trăn trở...
Malacca
Chợt gần mà chợt xa
Malacca không có cái rét Hà Nội
Malacca không có màu nắng Sài Gòn
Malacca không có tà áo dài Việt
Malacca có nỗi buồn xa xứ
Đèn phố lung linh
Người người vô hình
Chân ta chợt giẫm bóng mình
Chợt đau...