Mục "Một bài thơ cũ" do Lê Hoàng Tuấn Kiệt phụ trách
Đừng hỏi chị vì sao, em gái nhé
cánh bay nghiêng không đậu nghỉ lòng đời
bước lênh đênh không nhịp một chiều xuôi
đừng tìm hiểu vì sao, Vô-Nhiễm nhé.
Hãy hôn chị, má đương mềm ẩm lệ
ngày đương cao phơi phới một màu trong
em đương yêu nên nũng nịu vai buồn
chị đương khóc bởi dạt dào thương mến.
Tình tha thướt trải hồn xanh thắm mịn
gió vô ưu mát ngọt cả phương này
ôi vô cùng yêu mến tuổi thơ ngây
nao nức đặt gót son đời mới mẻ.
Tuệ Mai
Gửi ý kiến của bạn