Gửi Tuyền Phan
Anh đi đâu không về nữa
Những nốt ghi hằng ngày không còn thấy
Những con cá thiêng quẩy khóc đêm trăng
Em về buồn như cỏ khói sương
Bên hạt lệ trăng
Anh đi đâu không về nữa
Sự sống cái chết như tích tắc
Đứa bé bảo ông ngoại đã bay về trời
Những con cá thiêng rớm lệ đêm trời sao
Bên ngọn gió muộn sầu
Anh đi đâu sao lâu vậy không thấy về
Cứ tưởng như anh mới đi uống cà phê với ai đó
Cứ tưởng như ai đó mới rủ anh đi trong chốc lát
Trên góc bàn vẫn còn chữ anh nắn nót
Để dành nửa tô phở trong tủ lạnh cho em
Những con cá thiêng khóc trở
mình trong giấc chiêm bao
Khúc thuỵ du buồn lặng
bên con bói cá cuộc đời ngơ ngác
Con ngựa có cánh
Hình như đang bay về cố hương
Ai đem tro tôi ra biển
Để linh hồn tôi trở về bên kia đại dương
Ai đem tôi trở về bên người tôi yêu dấu
Tôi chưa kịp nói lời dặn dò yêu thương
Những con cá thiêng khóc
bên những vòng hoa
và những ngọn nến cháy tàn
Trong đêm cô quạnh
bao la ngọn gió nhung nhớ
trần hoàng phố