và Du Tử Lê
Người một bước. thênh thang
Trời xanh xao rất vội
Mùa thu cứ ngập ngừng
Như có điều tội lỗi
Người cúi đi xiêu vẹo
Trưa tròn bóng dưới chân
Cỏ âm âm vọng lại
Còn in dấu ngại ngần
Chiếc lưng còng nỗi nhớ
Những mối tình khó phai
Bao nợ nần khó trả
Cát bụi cũng thở dài
Xin cái chết nhẹ nhàng
Nhẹ nhàng cũng đã đến
Đêm dấu mặt ra đi
Một bài thơ dang dỡ
Một con đường vẫn chờ
Catherine ngăn ngắn
Chòm cây palm vút cao
Đón đưa từng ngày nhỏ
Còn đợi đến bao giờ!
Gửi ý kiến của bạn