Trần Thu Miên
Cách Gì Cũng Chia Tay
(Với Du Tử Lê)
Cách gì thì chúng ta cũng ra đi
Nhưng chẳng được như bày chim thiên di
Bỏ xa rừng rồi sẽ quay trở lại
Kiếp nhân sinh khi chết để lại gì?
Lúc ra đi là thiên thu cách xa
Như vạt nắng yếu ớt cuối chiều tà
Chúng ta biến vào bóng đêm vô tận
Trong bình tro hay lòng mộ tối tăm.
Không cách gì em kéo lại được tôi
Dù rất vội như nhấp nháy bờ môi
Và tôi cũng chẳng thể nào giữ được
Bàn tay em ve vuốt mãi cuộc đời.
Cách gì thì chúng ta cũng chia tay
Như hoàng hôn quay mặt vội cuối ngày
Cho bóng đêm phủ dày lên mặt đất
Và chúng ta sẽ vĩnh biệt đời này.
Em yêu ơi hãy sống trọn từng giây
Đừng mong đợi mặt trời lên sáng mai
Nếu trái tim không còn thêm nhịp đập
Chẳng cách gì chúng ta giữ được nhau.
Khi cánh cửa hư vô vừa rộng mở
Anh mang vào một trời thơ rực rỡ
Cho thiên thu ngọt lịm những lời ca
Anh đã tặng trần gian trên trên sách vở…
Tháng 10, 2019
*Hòa
Nhớ anh Anh đã trôi mất vào mùa thu
Tôi đứng lạnh buồn chiều ngẩn ngơ Lưng trời vắng, mây đầy nước mắt Ngày buồn chia biệt giăng khắp nơi
Biết nói gì chăng khi anh mất
Nữa đời còn lai thấu buốt tim
Thu buồn gió xát là một nửa Lá vàng xót lại nỗi niềm đau
Nhớ giây phút cùng anh tâm sự
Cuộc đời buồn tẻ sống cho qua
Điếu thuốc cuối, cùng nhau chia sẽ Giờ thì mãi mãi đã hư không
Lá rơi cứ như là đang khóc
Sầu ơi cứ mãi khuấy lòng ta
Sương mù khói thuốc trong đêm vắng Lặng mãi tan vào cõi hư vô
Đêm nay suơng trắng, trăng mờ nhạt
Lòng tôi trượt hẳn mất thời gian
Gió buốt xuyên qua bờ vai áo Lệ buồn chân bước nhớ thương anh...
Nhớ Du Tử Lê
10.8 2019