DUY THANH - Bài thơ sầu tám khúc

16 Tháng Giêng 20205:55 SA(Xem: 11864)
DUY THANH - Bài thơ sầu tám khúc


Mục "Một bài thơ cũ" do Lê Hoàng Tuấn Kiệt phụ trách


 
1.
Màu thương nhớ trống vắng như một cơn mưa dầm. Có ai nghe lời vô nghĩa ấy
bao giờ. Vậy mà nó đến buồn và chậm như một bàn tay trắng có những đường gân
rất xanh vân vê từng mạch máu. Tôi sẽ không nghĩ gì. Khoảng trời chì đặc. Những
ngọn cây lá sa sầm. Những khúc đơn côi đời sống của một mùa đông nào mùa hạ
nào mùa xuân nào mùa thu nào xa tít tắp. Lời thơ sầu mưng lên từ dĩ vãng.


2.
Thời tiết nào có đổi thay hay chỉ đổi thay ở mình. Có điệu nhạc nào bay từ
không gian những hành tinh nào thế nhỉ. Mà em hát điệp khúc gì, anh vẫn nghe mà
vẫn không thấy gì, hay âm nhạc chính là em. Bây giờ anh mới muốn hôn em, từ
đầu ngón chân bé bỏng. Những búp chân hồng, những búp ngón tay. Cái khoảng
cách diệu kỳ lạ lùng như tiếng nấc. Anh uống màu hơi thở hoàng hôn. Cả với em.
Cùng tiếng hát nhiệm màu.
Trên những mái nhà thành phố là màu tím trời đêm.
Trên những linh hồn lang thang là nụ cười sa mạc.


3.
Có phải ngày xưa trái đất gần như chưa thành hình đã có một rễ cây cổ thụ ôm
lấy mình trái đất với trái tim đen. Và tảng mặt trời đen to lớn cũng ngó con mắt
nhìn vĩ đại. Từ bấy giờ ánh sáng mới bắt đầu khiến trái tim thêm hồng, trái đất
bỗng thành hình. Thời hoang dại bắt đầu với tình yêu nóng bỏng.
Anh tưởng tượng thần kỳ. Đừng bao giờ tin nhưng hãy tin như bao giờ. Em có
thấy rằng khi mùa xuân qua đi mùa hè về xối xả. Chúng mình cùng dắt tay nhau
chạy trên những đỉnh núi cao tìm miền băng tuyết. Sự lạnh lẽo đến rùng mình khi
nhìn xuống đáy vực sâu. Ngã vào đấy là sự sống bắt đầu. Là trở về cuộc sống. Là
mắc vào nhau cườm hoa định mệnh.
Em chắp hai tay cầu khẩn những gì thượng đế?
Anh không tin nỗi gì.


4.
Đây chỉ là một vuông xanh một vòng đỏ nền hoang trắng. Anh tặng em bức họa
này không bao giờ anh vẽ nên. Em nhìn ở đấy là một hình tĩnh vật hay hình con
người hay hình dung ảo ảnh hay hình tâm linh. Đừng phân tích bao giờ. Có gì là
sự thật ngoài những sự thật vô hình. Em bảo em yêu anh thì cũng là một sự thật,
nhưng là một sự thật vô cùng. Cũng mênh mang như thời gian không gian vô cùng
tận.
Tôi chỉ là người đi giữa khoảng không.


5.
Giữa khoảng không trôi đi vun vút chạy thi cùng bầy ngựa đen phi dài trên cánh
đồng cỏ sắc như rừng gươm khía vào chảy máu. Những giọt máu hồng vung vãi,
nghe cười lên tiếng gió hút bên tai, nghe cười lên nỗi lòng đau tình ái. Em ơi hay
đàn ngựa là linh hồn anh mà đèo cao thung lũng là những màu thử thách. Anh đi
tìm ngoài em không bao giờ thấy tới khi nào linh hồn mệt đừ mới dựa vào vách đá

trống trơn nghe thân mình tơi tả. Em bảo đấy là tình yêu, tình yêu là niềm cay
đắng hân hoan, niềm vui mê điên dại. Anh vẫn ngó vào tròng mắt biếc đọc những
câu thơ đớn đau của sự sống êm đềm, ve vuốt cuộc đời thời gian tàn phá, an ủi nỗi
lòng mình mưa xuống hắt hiu. Sao lại là những dòng thơ buồn? Anh chờ lên mặt
trời, muốn ôm tảng mặt trời chói bỏng, tảng mặt trời đen hoang đường, gọi những
tên người không quen giữa phố, xa lạ cả với bóng mình ngoảnh mặt làm thinh.


6.
Nỗi ám ảnh bưng lấy hoài hoài, niềm đớn đau không bao giờ biết tuổi, anh ôm
mặt nghe tiếng khóc trùng dương, thấy ngàn khơi hoài hoài hơi thở gấp. Từ ngọn
đảo hoang bầy hải nữ vơi mình vẫn nô đùa hồn nhiên như thế.
Tiếng ca nào dâng lên như sương, triền miên biển rộng. Anh ngơ ngẩn cùng chuỗi
âm thanh quấn tròn lấy cổ không nói một lời nào. Em ơi hãy hát một bài ca cho
thêm sầu nữa chứ, cho cay đắng sau xưa, cho hoang đường thế kỷ.
Đêm đen bao giờ bước xuống phiêu phiêu thành phố im lìm nằm im giấc ngủ.


7.
Từ những vuông cửa khép rồi anh quay đi thăm những nấm mồ nhỏ bé, nghĩa
địa quạnh hiu, sự chết êm đềm ló dạng. Anh đi tìm hái về tặng em sự sống rạt rào
với bình minh rực rỡ.
Em cầu xin nỗi gì thượng đế giấc ngủ êm đềm.
anh không bao giờ biết.
em cầu xin nỗi gì thượng đế giấc ngủ êm đềm.
anh không bao giờ nghe.


8.
Anh vẫn đi chùm hoa sương trên tay, mang hình em trong đó ngăn với đời mình
trường thành cách trở.
Này đây khoảng trắng vô cùng.
Này đây màu hoa anh tặng.
(Sáng tạo, số 3, tháng 9/1960)

DUY THANH

15 Tháng Mười Một 20258:26 SA(Xem: 29)
Tất cả chúng ta thật lòng nói dối
05 Tháng Mười Một 20258:21 SA(Xem: 116)
Hà Nội yêu, anh vẫn yêu muốn khóc
25 Tháng Mười 20255:11 CH(Xem: 236)
Tặng cho em cuộn dây thép gai
25 Tháng Mười 20258:18 SA(Xem: 187)
Hỡi kẻ đúc gươm lò Chiến quốc,
20 Tháng Mười 20251:38 CH(Xem: 240)
hãy nhìn trời, hỏi ánh sao băng.
15 Tháng Mười 20251:33 CH(Xem: 344)
Tre xanh/ xanh tự bao giờ/ chuyện ngày xưa đã có bờ tre xanh?
15 Tháng Mười 20258:15 SA(Xem: 350)
Con chim bói cá trong tàn tối
10 Tháng Mười 202510:40 SA(Xem: 279)
Em đi, nửa gối hoa tàn mộng,/ Thương nhớ bay cùng mây viễn phương.
05 Tháng Mười 20258:11 SA(Xem: 418)
Phá Tam Giang, phá Tam Giang
26 Tháng Chín 202511:42 SA(Xem: 290)
Hoài Khanh, tên thật Võ Văn Quế. Sinh ngày 13 Tháng Sáu, 1934 tại Bình Thuận.
Du Tử Lê Thơ Toàn Tập/ Trọn bộ 4 tập, trên 2000 trang
Cơ sở HT Productions cùng với công ty Amazon đã ấn hành Tuyển tập tùy bút “Chỉ nhớ người thôi, đủ hết đời” của nhà thơ Du Tử Lê.
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-360-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Ở lần tái bản này, ngoài phần hiệu đính, cơ sở HT Productions còn có phần hình ảnh trên dưới 50 tác giả được đề cập trong sách.
TÁC GIẢ
(Xem: 13573)
Mừng sinh nhật 93 tuổi của nhà văn Doãn Quốc Sỹ
(Xem: 14549)
Võ Phiến là một trong những nhà văn hàng đầu của 20 năm VHNT miền Nam, giai đoạn 1954-1975.
(Xem: 12648)
ca khúc này, là một thứ kinh-nguyện-riêng của những người yêu nhau, bất hạnh. Trong số những người yêu nhau, bất hạnh, có anh C. của chúng tôi.
(Xem: 13285)
Để khuây khỏa nỗi buồn của cảnh đời tỵ nạn, nhạc sĩ Đan Thọ đã học cách hòa âm nhạc bằng máy computer.
(Xem: 23968)
Tôi, nhiều lần được thấy chị bước ra sân khấu, dịu dàng với nụ cười trẻ thơ, đứng giữa một Mai Hương, đằm thắm, một Kim Tước trầm, tịnh - - hợp ca, những ca khúc được coi là bất tử của nền tân nhạc Việt Nam, trên, dưới năm mươi năm
(Xem: 17766)
thưởng thức thơ Du Tử Lê để từ đó chúng ta cùng vươn tới cảm thông với ánh sáng, với hương thơm muôn đời của Chân-Thiện-Mỹ
(Xem: 6108)
Tên tuổi bác Lê, tôi biết đã lâu nhưng chả bao giờ nghĩ có thể, có dịp nào gặp, chứ đừng nói được trò chuyện, với một người mà mình hằng ngưỡng mộ.
(Xem: 590)
Đêm tưởng niệm thi sĩ Du Tử Lê được một nhóm bạn trẻ yêu thơ ông tự nguyện đứng ra tổ chức.
(Xem: 917)
Hạnh phúc cho những người có được để mà "cám ơn em, xin cảm ơn hạnh phúc này".
(Xem: 10673)
Hôm nay, một sáng nắng ấm, trời thu, Nam California, chúng tôi ngậm ngùi đưa tiễn một Nhà thơ.
(Xem: 21620)
Tình Sầu Du Tử Lê - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Phạm Duy - Tiếng hát: Thái Thanh
(Xem: 10461)
Nhưng, khi em về nhà ngày hôm nay, thì bố của em, đã không còn.
(Xem: 12148)
Thơ Du Tử Lê, nhạc: Trần Duy Đức
(Xem: 10359)
Thời gian vừa qua, nhà thơ Du Tử Lê có nhận trả lời phỏng vấn hai đài truyền hình ở miền nam Cali là SET/TV và V-Star-TV.
(Xem: 14502)
Triển lãm tranh của Du Tử Lê, được tổ chức tại tư gia của ông bà Nhạc Sĩ Đăng Khánh-Phương Hoa
(Xem: 33842)
Tôi gọi thơ Du Tử Lê là thơ áo vàng, thơ vô địch, thơ về đầu.
(Xem: 22691)
12-18-2009 Nhà thơ Du Tử Lê phỏng vấn nhạc sĩ Thân Trọng Uyên Phươn
(Xem: 28581)
Khi gối đầu lên ngực em - Thơ Du Tử Lê - Nhac: Tịnh Hiếu, Khoa Nguyễn - Tiếng hát: Đồng Thảo
(Xem: 25952)
Người về như bụi - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Quốc Bảo - Tiếng hát: Kim Tước
(Xem: 24870)
Hỏi chúa đi rồi em sẽ hay - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Thanh Tâm - Tiếng hát: Tuấn Anh
(Xem: 22991)
Khái Quát Văn Học Ba Miền - Du Tử Lê, Nguyễn Mạnh Trinh, Thái Tú Hạp
(Xem: 20274)
2013-03-30 Triển lãm tranh Du Tử Lê - Falls Church - Virginia
(Xem: 21661)
Nhạc sĩ Đăng Khánh cư ngụ tại Houston Texas, ngoài là một nhạc sĩ ông còn là một nha sĩ
(Xem: 18922)
Triển Lãm Tranh Du Tử Lê ở Hoa Thịnh Đốn
(Xem: 17694)
Triển lãm Tranh và đêm nhạc "Giữ Đời Cho Nhau" Du Tử Lê đã gặt hái sự thành công tại Seattl
(Xem: 28328)
Nhà báo Lê Văn là cựu Giám Đốc đài VOA phần Việt Ngữ
(Xem: 35290)
ngọn cây có những trời giông bão. ta có nghìn năm đợi một người
(Xem: 36702)
Cung Trầm Tưởng sinh ngày 28/2/1932 tại Hà Nội. Năm 15 tuổi ông bắt đầu làm thơ,