Chill Trong Tuệ Quán Cô-Vy
Tuy rằng, buồn bởi những thi hài nhiều
Nhưng Tuệ quán vẫn bấy nhiêu
Không thêm chẳng bớt, là điều chưa xong
Như ngọn nến cháy ròng ròng
Cái đang là cái đã không còn dần
Một đoạn hip hop bất cần
Dăm ba triết lý tần ngần đúng sai
Covid & những thiên tai
Bài kinh dài điểm một vài tiếng chuông
Hoàng hôn chill ở trên buôn
Mà ta thành thị cứ luôn ngó chiều
Tuệ quán đôi khi là liều
Cứ lên đỉnh núi mà chill một mình
Như ngọn nến tắt thình lình
Covid - Tuệ quán vẫn bình thường trôi
Thời Dịch Bệnh
Ta giờ, giun dế trong thành phố
Trong những ngôi nhà hóa thành hang
Ngày tháng bỏ hoang như đường vắng
Có tiếng án hình vang trong tai
Ta giờ, như chiếc xe trong góc
Như còi, như máy phải lặng im
Gánh nợ nhân gian thồ chưa hết
Mà ngồi như vật bị bỏ quên
Ta giờ, thương Chúa trên thập giá
Máu chảy trên người Đấng quyền năng
Cùng Chúa Ngôi Hai, đành cúi mặt
Con thuyền cứu thế chưa ra khơi
Ta giờ, khóc Phật nơi tuệ quán
Chỉ có ngàn tay trước tỷ người
Có lẽ ngàn năm sau đắc đạo
Chân như đã mọc lại Bồ đề
Ta giờ, mới biết mình hoang phá
Những cú gặm loang cả biển rừng
Những thời như thú trong được mất
Những lần là quạ trước miếng ăn
Ta giờ, mới thấy còn như mất
Tiếc cảnh thần tiên giữa đời thường
Tiếc lúc thờ ơ niềm nhân thế
Tiếc ngày buồn bã cạnh người thân
Ta giờ, giun dế trong thành phố
Để những án hình được gọi tên
miên di