*Lê Thanh Hùng
Em về thăm quê
Bóng nắng hoen mờ loang trong tay
Người đi, dốc đứng sương giăng dầy
Dốc Đá, treo nghiêng triền góc nắng
Chầm chậm chìm trôi, phai dấu ngày
Biết có em về thăm quê xưa
Hoa chuối bừng lên sắc đổ thừa
Cho mùa năm đó, chưa tròn vẹn
Dang dỡ bên đời, giấc đẩy đưa
Hoa sáng ven đường, nắng lung linh
Quê xưa trong gió mới trở mình
Ngổn ngang những công trình đang mở
Như gọi mời những kẻ phiêu sinh
Khẽ khàng trôi ngọn gió thời gian
Ngước mắt nhìn quanh, thoáng ngỡ ngàng
Khuất lấp lối mòn đi lên rẫy
Đâu rồi gồng gánh những gian nan
Bổng vang lên tiếng cười giòn tan
Chiều buông rơi vạt nắng hoe vàng
Vẫn bến sông xanh, thì con gái
Chợt nhớ tầm này, mùa đã sang...
*NP phan
bầy sẻ trở về
1.
bố cục bức tranh đã bị phá vỡ
những mảng sáng tối
chuyển động
không theo một trật tự định trước
không một lời giãi bày
2.
sự câm nín đổ vỡ
trong một bình minh ngập tràn tiếng nấc
chiếc lò xo bị nén
đã bật lên
tạo một hiệu ứng lan toả
trong chiều kích bất định
3.
những mảng màu rơi xuống
chiếc mặt nạ trắng
vằn lên những tia nhìn hằn học
từ một liên tưởng khác
4.
có một đoá hoa hồng
ai đã bỏ quên sau khung cửa hẹp
em có buồn không
khi chẳng còn ai đoái hoài
sự vô vọng hồn nhiên
còn vẳng tiếng bi ai
5.
vẫn còn kịp bước em ơi
tiếng chim sơn ca đã vang lên đâu đó
hót mừng trời xanh
bầy sẻ đi hoang
cũng đã trở về
*Đặng Xuân Xuyến
Cạn Tin
Chới với...
Níu gì
Màn hạ rồi
Kép chính đã tròn vai
Về đi
Về đi
Nước mắt đâu còn để rơi
Công Lý gật gù bên giường con hát.
Về thôi
Về thôi
Đạo Người thua rồi trắng ván
Niềm tin cạn rồi đâu còn để rạn
Cao xanh hỡi
Cho tin 2 chữ Luật Trời!