*Nhật Quang
Đêm Nguyệt Mộng
Vầng trăng treo
giữa triền đêm mộng ảo…
Ngát hương Quỳnh thầm thì gió song thưa
Em về trong giấc chiêm bao… lạ lẫm
Ta mê hồn trong nỗi đắm cuồng mơ…
Đèn mập mờ
phơi đường cong khêu gợi
Em nõn nà thịt da ngát vai trần
Ta đắm đuối giữa vực đêm sâu thẳm
Níu bóng em nương náu… giấc tình nhân
Góc địa đàng
hé mở đêm Nguyệt tận
Vùng cỏ xanh… rạo rực giọt ái ân
Môi run rẩy nhẹ chạm đôi bồng đảo
Đêm oằn mình trong vũng tối khỏa thân
Sương khuya đọng
tình lên ngôi ngây ngất
Chưa vời tan theo nhịp thở bờ môi
Sáng thức dậy còn thơm làn tóc rối
Đêm hoang đàng… nhẹ thoảng giấc mộng trôi.
Nhật Quang
*Lê Thanh Hùng
Gửi...
Bình yên nhé - người xưa, tóc rối
Xa lắm rồi, ngày tháng lênh đênh
Xao động mãi, dặm đời chìm nổi
Đong yêu thương, cuối bãi đầu ghềnh
Bình yên nhé - người xưa, mây trắng
Trôi về nơi xa lắm, người ơi!
Dẫu có biết, trời xanh dấu nắng
Vành môi xưa, tím ngắt, gọi mời
Bình yên nhé - người xưa, hư ảo
Mộng ban đầu, tan vỡ từ lâu
Mưa bụi bay, còn ai ướt áo
Con đường quen, đứng đợi chờ nhau
Bình yên nhé - người xưa, sâu lắng
Bài tình ca, tròn khép cung môi
Điều trăn trở, phía sau dấu lặng
Sao mơ hồ, đọng mãi tình thôi
Bình yên nhé - người xưa, hoan lạc
Bỏ quên bờ sông mộng ngày xưa
Kỷ niệm chất trong phòng cũ nát
Nhịp đời trôi, réo gọi đẩy đưa...
Bình yên nhé - người xưa, nắng mới
Theo nhau về, trong những bước chân
Thương lối cũ, cỏ hoa vẫn đợi
Vỡ toang chiều, rơi rụng tràn sân...
VIII/2015
Lê Thanh Hùng