ORCHID LÂM QUỲNH - như chưa từng có cuộc chia ly

17 Tháng Sáu 20206:58 CH(Xem: 9039)
ORCHID LÂM QUỲNH - như chưa từng có cuộc chia ly

 

con vẫn giữ cho mình thói quen:

thức dậy với 2 ly cà phê buổi sáng.

một cho con, một cho Bố.

và lại cố nuốt hết bữa điểm tâm,

rồi tự dỗ dành,

phải cố gắng nuốt trọn vẹn thời gian trước mặt

-vì thời gian là liều thuốc chữa lành mọi vết thương.

 

con vẫn giữ cho mình thói quen:

trách Bố tại sao phòng luôn đóng cửa.

“Bố đóng kín thế này, lỡ Bố có chuyện gì, con biết đường nào...”

 

và cũng với thói quen, con vội vàng mở tung cửa phòng Bố,

biết đâu, con sẽ thấy tấm lưng lụ khụ,

tiếng gõ lóc cóc

để con lại bắt gặp ánh mắt trìu mến, có phần xót xa.

và vẫn câu hỏi:

con cần Bố giúp việc gì à?”

câu hỏi mà từ lâu cả 2 bố con mình, đều hiểu, đã không còn thích hợp.

khi mỗi ngày bố lại phải nuốt lời an ủi:

nếu có chết, bố cũng không ân hận gì

một khi đã coi nó như một lối giải thoát bất đắc dĩ” (*)

 

con tiếp tục cho mình một thói quen:

hẹn với người đàn bà bên nấm mộ, mỗi sáng.

một phụ nữ Mễ.

con gặp bà ngày 13 tháng giêng,

sau đúng một ngày chồng bà thành ông láng giềng của Bố.

trên hai nấm mộ còn thơm mùi cỏ,

hai dòng chữ, hai ngôn ngữ hoàn toàn khác biệt,

nhưng cả hai đều mang cùng ý nghĩa

đốt thành tro bụi, vẫn yêu thương” (*)

 

nhưng con vẫn chưa tập được cho mình một thói quen:

nhìn sâu vào đôi mắt của người đàn bà bên nấm mộ

đôi mắt ráo hoãnh, như chưa từng rơi một giọt lệ cho cuộc chia ly.

có lẽ con sợ bắt gặp sự thân quen

vì đó cũng là ánh mắt của mẹ

người phụ nữ không bỏ một ngày nào ra thăm Bố

vì đối với bà: chưa từng có buổi biệt ly

để đi suốt kiếp, tim còn ấm.

 

Roll cũng đã tập cho mình một thói quen:

sống từng ngày, từng phút, từng giây, với niềm tin mãnh liệt

Ông Ngoại luôn bên cạnh Roll trên từng bước đi, trong từng nhịp thở

để Roll nói những điều chỉ riêng Ông Ngoại hiểu

để khổ đau không còn bám víu,

để tiếng cười giòn tan của ông cháu, mãi mãi hòa quyện bên nhau

 

để mỗi khi có chú én nhỏ bay qua,

Roll sẽ gào lên: Ông Ngoại, Ông Ngoại... mommy, Roll thấy Ông Ngoại!

vậy ra, con én nhỏ đã làm nổi mùa xuân

 

Bố có nghe được những gì Roll nói?

Orchid Lâm Quỳnh

June 17, 2020

 

(*) thơ Du Tử Lê



Ý kiến bạn đọc
23 Tháng Chín 20204:40 CH
Khách
Tôi có một người bạn vong niên. Vào lúc tôi có đứa con gái đầu lòng. Ông ấy nghĩ tôi thích con trai hơn con gái. Nói với tôi: Mày đừng buồn. Con gái rồi nó sẽ thương bố nó nhiều hơn. Ý là nó bênh bố nó nhiều hơn. Còn con trai, rồi nó sẽ thương mẹ nó nhiều hơn bố nó. Vì mẹ nó hay “bao che” cho nó… ?

Ông ấy có một đứa con trai đầu lòng. Nên ông ấy chua chát nghĩ vậy chăng?

Thời tôi còn đi học, thầy giáo thường “thiên vị” con gái hơn con trai. Ngược lại, cô giáo lại “ưu ái” con trai hơn con gái!
Người đời cũng thường nói: Cha mẹ sinh con. Trời sinh tính!

Có lẽ người bạn vong niên nói đúng. Về sau, tôi để ý con gái nó thương bố nó thật. Tôi viết những dòng này không phải để tranh cãi. Rằng thương bố hay thương mẹ hơn, phải đồng đều. Làm gì có chuyện thương người này hơn người kia?

Tôi thích bài thơ này, ngay từ những câu mở đầu:

con vẫn giữ cho mình thói quen:
thức dậy với 2 ly cà phê buổi sáng.
một cho con, một cho Bố.
và lại cố nuốt hết bữa điểm tâm,
rồi tự dỗ dành,
phải cố gắng nuốt trọn vẹn thời gian trước mặt
-vì thời gian là liều thuốc chữa lành mọi vết thương.

Có nhiều khi ta không khóc được. Tự dưng sẽ có một cục nghẹn ứ lên trong cổ họng. Và rồi ta nuốt nghẹn!...
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
01 Tháng Giêng 20259:48 SA(Xem: 9527)
thánh thần rời hai vai/ nhường ngôi người cứu rỗi.
14 Tháng Mười Một 20245:37 SA(Xem: 7848)
hoa khế rụng nối đôi bờ sinh / tử/ một lần em, tôi thở đẫm tin yêu.
30 Tháng Tám 202412:00 SA(Xem: 10754)
tôi muốn kể em nghe/ dù mùa hạ đã đem theo tiếng ve/ /đỏ/ phương trời khác./ những vì sao/ thôi là những nốt nhạc xanh/ hát mình ên
15 Tháng Tám 202412:00 SA(Xem: 92027)
Bài thơ này, nguyên bản nhan đề “Bài Thu Hồng tháng tám,” viết giữa năm 1984 - -
20 Tháng Sáu 20242:17 CH(Xem: 14842)
không thể biết bao giờ chúng ta được gặp lại nhau?/ trên quê hương, đất nước của mình?
30 Tháng Tư 202412:00 SA(Xem: 28073)
khi gối đầu mình lên ngực em,/ kỳ diệu thay!/ tôi nghe được rất nhiều tiếng sóng./ nơi thẳm sâu tim em,/ những viên sỏi buồn / vui yên phần/ lận đận?/
10 Tháng Giêng 20249:03 SA(Xem: 7707)
chẳng phải vì ông đã đi xa. quá xa. rất lâu./ mà, vì họ đã có ông trong tim./ như ông sẽ mãi sống trong ký ức đám đông,/ tập thể./ đất nước.
07 Tháng Mười 202312:41 CH(Xem: 3624)
Tháng Mười về với chúng tôi, là mỗi lần miền thơ ấu của Roll sẽ nhỏ dần, nhạt dần, và biến mất.
15 Tháng Bảy 20239:16 SA(Xem: 7637)
về đi, để bước chân/ kịp rơi cùng tiếng nấc.
01 Tháng Năm 202312:00 SA(Xem: 8362)
khi khoảng cách không thể đo bằng thước,/ thì tình tôi e phủ mọi chân trời./ em kiếp trước, đời sau không thể hiểu:/ sao có người ký ức mãi xanh, tươi!!!
Du Tử Lê Thơ Toàn Tập/ Trọn bộ 4 tập, trên 2000 trang
Cơ sở HT Productions cùng với công ty Amazon đã ấn hành Tuyển tập tùy bút “Chỉ nhớ người thôi, đủ hết đời” của nhà thơ Du Tử Lê.
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-360-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Ở lần tái bản này, ngoài phần hiệu đính, cơ sở HT Productions còn có phần hình ảnh trên dưới 50 tác giả được đề cập trong sách.
TÁC GIẢ
(Xem: 30800)
Ở thế hệ thứ hai của sinh hoạt 20 năm âm nhạc miền Nam, tính từ 1954 tới 1975, nếu có một người lặng lẽ nhất trong mọi sinh hoạt,
(Xem: 12620)
Chính Mai Thảo là người đầu tiên, vào từ miền Bắc, mở được cánh cửa tương thông, thân ái giữa những người làm nghệ thuật ở hai đầu “thế giới” lạ lẫm.
(Xem: 20436)
Tôi biết tôi dường còn muốn nói với NXH, nhiều hơn nữa,
(Xem: 9692)
màu vàng rực rỡ của dã-quỳ đã dắt tay tôi trở lại Pleiku
(Xem: 23119)
Tôi không biết phải bắt đầu từ đâu, ra sao, thế nào khi đứng trước khu rừng có quá nhiều những gốc lạ, quý? Khu rừng thuộc quyền sở hữu của người dựng thành đêm-từ-biệt…Trần.
(Xem: 15783)
Du Tử Lê, ông ấy là ai? Sao định mệnh tôi cứ mãi gắn liền với những dòng thơ của ông ta? Nghe nói bây giờ đang ở tại Mỹ
(Xem: 6015)
Tôi mượn câu thơ kết trong bài 'Đêm, nhớ trăng Sài Gòn' của Du Tử Lê để làm tựa cho bài viết này, bài viết về ông: Du Tử Lê - một nhà thơ có tầm ảnh hưởng lớn đối với văn chương Việt Nam.
(Xem: 2952)
Nói một cách dễ hiểu hơn, thơ ông phù hợp với kích cỡ tôi, kích cỡ tâm hồn tôi, phù hợp với khả năng lãnh nhận, thu vào của tôi, và trong con mắt thẩm mỹ tôi,
(Xem: 3240)
Chúng tôi quen anh vào cuối năm 1972.
(Xem: 2983)
Anh chưa đến hay anh không đến?!
(Xem: 20531)
Tình Sầu Du Tử Lê - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Phạm Duy - Tiếng hát: Thái Thanh
(Xem: 9483)
Nhưng, khi em về nhà ngày hôm nay, thì bố của em, đã không còn.
(Xem: 10806)
Thơ Du Tử Lê, nhạc: Trần Duy Đức
(Xem: 9636)
Thời gian vừa qua, nhà thơ Du Tử Lê có nhận trả lời phỏng vấn hai đài truyền hình ở miền nam Cali là SET/TV và V-Star-TV.
(Xem: 13142)
Triển lãm tranh của Du Tử Lê, được tổ chức tại tư gia của ông bà Nhạc Sĩ Đăng Khánh-Phương Hoa
(Xem: 32616)
Tôi gọi thơ Du Tử Lê là thơ áo vàng, thơ vô địch, thơ về đầu.
(Xem: 21966)
12-18-2009 Nhà thơ Du Tử Lê phỏng vấn nhạc sĩ Thân Trọng Uyên Phươn
(Xem: 27372)
Khi gối đầu lên ngực em - Thơ Du Tử Lê - Nhac: Tịnh Hiếu, Khoa Nguyễn - Tiếng hát: Đồng Thảo
(Xem: 24742)
Người về như bụi - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Quốc Bảo - Tiếng hát: Kim Tước
(Xem: 23597)
Hỏi chúa đi rồi em sẽ hay - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Thanh Tâm - Tiếng hát: Tuấn Anh
(Xem: 21722)
Khái Quát Văn Học Ba Miền - Du Tử Lê, Nguyễn Mạnh Trinh, Thái Tú Hạp
(Xem: 19406)
2013-03-30 Triển lãm tranh Du Tử Lê - Falls Church - Virginia
(Xem: 20741)
Nhạc sĩ Đăng Khánh cư ngụ tại Houston Texas, ngoài là một nhạc sĩ ông còn là một nha sĩ
(Xem: 18176)
Triển Lãm Tranh Du Tử Lê ở Hoa Thịnh Đốn
(Xem: 17131)
Triển lãm Tranh và đêm nhạc "Giữ Đời Cho Nhau" Du Tử Lê đã gặt hái sự thành công tại Seattl
(Xem: 26775)
Nhà báo Lê Văn là cựu Giám Đốc đài VOA phần Việt Ngữ
(Xem: 34006)
ngọn cây có những trời giông bão. ta có nghìn năm đợi một người
(Xem: 36049)
Cung Trầm Tưởng sinh ngày 28/2/1932 tại Hà Nội. Năm 15 tuổi ông bắt đầu làm thơ,