*Nguyễn An Bình
Chải tình trên sóng
Em thả một nhánh đời
Xuống dòng sông định mệnh
Anh thả cuộc tình rơi
Mất bao năm khổ luyện.
Đôi bờ xanh bóng núi
Đem theo một trời buồn
Lay phay bờ tóc rối
Ngậm ngùi trong khói sương.
Mây hoàng hôn trên biển
Tím mặt trời khơi xa
Cầu vồng treo miên viễn
Nở trái tình bao la.
Bài thơ tình anh viết
Đã hóa thành mây bay
Lòng muôn ngàn chỉ rối
Lạc loài trên bàn tay.
Nhớ đôi mắt mênh mông
Trên trang bìa Tuổi Ngọc*
Ngậm một đóa hoa hồng
Gió lùa thơm hương tóc.
Ngày em xa mất bóng
Biển trở màu hoang vu
Anh chải lòng trên sóng
Cho tình thành thiên thu
*Lê Kim Thượng
Lời Ru
Sông buồn... cong mấy nhịp cầu
Để cho hai đứa... hai đầu lời ru
Em xa khuất nẻo sương mù
Chìm trong hư ảo Tiếng Thu tím sầu
Bên dòng sông trắng Mưa Ngâu
Nước trôi, trôi mãi... bóng cầu ngã xiêu
Em ơi đứt một cánh diều
Vườn yêu héo úa tiêu điều tàn phai...
*
Nhớ thời tình chớm ban mai
Em tôi thuở ấy trang đài đôi mươi
Bên tôi chúm chím nụ cười
Cỏ xuân gờn gợn, nắng tươi xuân thì
Con đường ngày ấy em đi
Sông xanh nước biếc... xanh rì cỏ quê
Má hồng, môi thắm, tóc thề
Hoa rơi trên áo... nắng về trên tay
Hương thầm mùi tóc thơ ngây
Đường thơm ngọt lịm, đắm say dịu hiền
Em đi đường vắng... chiều nghiêng
Gió lay lay nhẹ muộn phiền bay bay
Chiều rơi nắng xuống vai gầy
Bóng em xa vắng rụng đầy hoa đăng
Mưa rơi trên ngọn tóc quăn
Tình buồn đọng giọt mưa lăn mắt buồn
Lạy trời… đừng đỗ mưa tuôn
Đừng cho chớp biển mưa nguồn... tội tôi...
*
Trôi theo dòng nước trôi trôi
Thương người lẻ bạn, lẻ đôi... cỗi già
Ngày buồn ta với bóng ta
Chiêm bao dáng nhỏ đôi tà áo bay
Nỗi lòng biết tỏ ai đây?
Bốn bề lặng ngắt... trời mây tím chiều
Gió đùa hoa rụng vườn yêu
Đọc trang tình sử cô liêu chạnh lòng
Mười năm... bèo bọt bềnh bồng
Dang tay ôm ấp dòng sông... lỗi thề...
“Mây xưa... cũng bỏ non về
Em xưa... cũng trả câu thề đó đây...”
*Nguyên Lạc
Sầu quê
“Nhật mộ hương quan hà xứ thị
Yên ba giang thượng sử nhân sầu” [*]
.
Chiều xuống vời quê nơi nao hở?
Đèn Cali xanh đỏ phát rầu
Trên sông khói sóng nơi đâu tỏa?
Ở đây cao ốc dựng bóng sầu
.
Tri kỷ nhìn quanh … một tiếng thở!
Rượu uống mình ên có sao đâu?
[*] Trời về chiều muộn, tự hỏi quê nhà nơi đâu?/ Trên sông khói toả, sóng gợn, khiến người sinh buồn! – Hoàng Hạc Lâu – Thôi Hiệu
*Chân Tính Hải
Cảm Xúc
Bài thơ năm xưa ru Bím Tóc Hồ Tây
Khoảnh khắc nào còn lại sau bao năm dằn vặc?
Đếm đi em và kể cho nhau biết
Chỉ có đó và đây rộn rã e ấp vu vơ
Tuổi học trò ươm thơm sách tóc kẹp nơ
Hình ảnh đó chờn vờn trong tâm thức
Tuổi thời gian không xoá nỗi cơn rạo rực vỡ bờ
Và Ai đó và đây chỉ là một
Một mà thôi nghe đối tượng đó ơi
Tóc và vai nào rung động hởi ơi?
Đừng sợ đừng sợ hãy nhìn tản mây tản đá
Đâu là mây đâu là đá đỉnh chân mây.
Và hôm nay sợi tơ sen ấp ủ
Một ngụm sương mai vội vã mời nhau.
Làm sao cạn giòng tâm sự đêm nay
Để ngày mai Ai e thẹn mĩm cười
Nụ cười tha thứ cho sỗ sàng ngây dại
Cái dại khờ cũng yêu lắm phải không Ai?
Chân Tính Hải
June 6. 2020