*Nguyễn Nhã Tiên
Khế chứng thời gian
Đếm mòn mười ngón bàn tay
thấy rêu xanh mọc tháng ngày tốt tươi
dày lên trên mỗi phận người
mây dong gió ruổi tuổi tôi đã chiều
Ngày xuân, nói gì... cô liêu
vầng trăng rót xuống biển triều trào lên
em ơi, trời đất đang giêng
mà tôi tháng chạp có phiền muộn không
Câu kinh
khế chứng
tâm hồn
tôi đem đo lượng mênh mông hải hà
bỗng huyền nhiệm ánh Lăng Già
vầng trăng tịch tĩnh biển xa dẫn đường.
_________
Xuân
_________
*Đặng Tường Vy
Hương đàn bà
Múc thìa sương, nêm nỗi buồn
Lạnh trong dòng máu, lạnh luồn qua tim
Múc thìa sương trút vào đêm
Nỗi buồn càng lớn càng mềm nhũn ra
Ừ ta ngần ấy thịt da
Lạnh thêm chút nữa cũng là ta thôi
Giấc mơ đi giữa trời côi
Lá thư chưa gởi mỉm môi cười buồn
Anh là cánh gió yêu thương
Thổi tan cái nhọc, tô hường nét hoa
Thổi vào ta, chút kiêu sa
Ngày xưa còn đó, Lụa là rất duyên
Tặng cho ta, chút bình yên
Lật trang giấy trắng đợi điền tên nhau
Ừ thì ta với đêm thâu
Cánh tay gối giấc về đâu ơ là
Múc vào đêm, giấc mơ hoa
Gió luồn sợi tóc đàn bà hương thơm
Quên đi quang gánh áo cơm
Đàn bà chải tóc thổi thơm đàn bà.
20/02/21
_________
Còn đâu nữa
Từ ngày xa em