"Một bài thơ cũ" do Lê Hoàng Tuấn Kiệt phụ trách
thuở ấy quê hương chưa bụi mù
thuở ấy em hiền như sông Thu
tôi về nhặt mộng xin làm bướm
bay suốt mùa xuân với đợi chờ
tôi thấy nụ cười trên áo bay
rồi nghĩ hồn mình trong mắt ai
trời đã làm quen bằng nắng sớm
hy vọng xanh tròn dáng cỏ cây
Vĩnh Điện chiều mát lời thân quen
Vĩnh Điện thơm tho mùi tóc em
tôi đứng đầu cầu nghe gió thổi
em bên kia cầu nghe tiếng chim
nhưng rồi mùa xuân cũng đổi dời
quê hương lạc loài như sông trôi
tôi cũng lạc loài như bướm trắng
bay suốt mùa xuân với ngậm ngùi
em đã xa cùng tuổi thơ buồn
em đã quên tôi và quê hương?
cây cầu gỗ đứng trông bèo giạt
tôi đứng nhìn sang để nhớ thương
rồi xuân này tôi lại về thăm
mùa xuân này mưa trời còn giăng
Vĩnh Điện đêm mãi còn tiếng súng
Vĩnh Điện ngày lòng vẫn cách ngăn
thôi đừng tin gì trong mai sau
đừng xem em như người tình đầu
đừng khóc để buồn cho bướm trắng
bay suốt mùa xuân với nguyện cầu.
1968
(Trích từ tập Trái Tim Còn Lại)