Trong những ngày cuối năm 2015, chúng tôi được Võ Thị Như Mai từ miền Tây nước Úc xa xôi gửi tặng tập thơ "Vườn cổ tích" - một tặng phẩm đầu xuân 2016.
"Vườn cổ tích" là tập thơ thứ hai của Võ Thị Như Mai được Hội Nhà văn Việt Nam xuất bản và phát hành, sau các thi phẩm "Tản mạn thơ" (2009) và "Bên kia tít tắp đại dương" (2011).
Nếu "Bên kia tít tắp đại dương" là nỗi niềm của người con gái xa quê hương, thì tập thơ "Vườn cổ tích" là hạt mầm hạnh phúc của Võ Thị Như Mai trong thơ ca:
"Có một cỗ xe mùa
đông
Thưa anh
Thả em vào khu vườn cổ
tích
Và gió
Gió thông thốc bồng
bềnh run rẩy tóc em bay
Hạt tí tách nảy mầm
cựa mình sững sờ trước rét
Và nữ thần ái tình
Mảnh khảnh vươn tay xếp
những ngôi sao trời
Lộng lẫy buổi chiều
ai đó lãng quên
Chiếc đũa thần anh chưa
từng đặt tên
Cần mẫn chạm đôi cửa
ô màu tối
Những tâm hồn cằn cỗi
lẩy bẩy hân hoan
Cỗ xe mùa đông quên em
Vườn cổ tícyh anh lồng
lộng vì tinh tú
Đừng hỏi vì sao em hóa
hạt mầm"
("Vườn cổ tích")
Đây là bài thơ được Võ Thị Như Mai chọn làm tựa đề cho thi phẩm "Vườn cổ tích". Trong nội dung, bên cạnh hơn 40 bài thơ và tản văn, tùy bút của Võ Thị Như Mai , còn có giới thiệu 9 ca khúc của Trần Thái Quang phổ từ thơ Võ Thị Như Mai. Sau khi đọc thơ Võ Thị Như Mai, nhà thơ - Nhà báo Lê Minh Quốc đã chân tình nhận xét: "Tôi đọc những bài thơ của Mai, chợt nhớ về ngày tháng xa xăm đang thất lạc từng ngày trong trí nhớ... Tôi lại tự nhủ, đọc chậm thôi. Có như thế, ta mới thấy đằng sau của chữ là một tấm lòng. Đằng sau một tấm lòng là những con chữ đang thở trên trang giấy..."
Trong "Vườn cổ tích" còn có đến 5 bài thơ có chung một tựa đề "Trở gió" gây ấn tượng cho người đọc. Đây cũng là tâm sự của Võ Thị Như Mai :
"Ngọt thơm là hương
nhu lá cỏ
Gối tay lên bụi rù rì
Ong vờn sương bạt xâu
chuỗi phút phân ly
Chạm tay vào ý nghĩ
Hạn hữu mùa trằn mình
Ươm mầm từ hơi ấm
lửa xanh run run hiu hắt
Nâng con chữ khoan thai
góp nhặt
Giấu vào tim em
Ẩm hưởng
Ngất ngây lòng!
Mai gió trở mình anh nghe buồn không?"
(Trích: "Trở gió” 2)
"Trở gió" là "màu thời gian" của Võ Thị Như Mai - là những sắc màu, hình ảnh gần gũi trong cuộc sống chuyển động theo thời gian và không gian, có cả niềm vui, nỗi buồn lẩn đắng cay, mật ngọt:
."Như ai muốn làm
mưa ngâu
Chim vành khuyên đến mùa
thì hót
Thanh âm có phép nhiệm
mầu
Trái chua hóa thành quả
ngọt
Thánh thót "buồn vui
tự xóa"
Mái đình quên em hiện
hữu trong đời
Soi gương thấy người
xa lạ
Lá non cuối trời rong
chơi
Thì thôi em về lặng im
Không đắng - không cay -
không buồn - không nhớ
Đêm nay em nghe gió trở
Chợt xót thương phận
mình!"
(Trích: "Trở gió” 3)
Sống ở nước Úc xa xôi tít tắp bên kia bờ đại dương, Võ Thị Như Mai vẫn đau đáu hướng về quê nhà với một nỗi nhớ khôn nguôi:
"Ở nơi ấy có những
ngôi làng
Lặng lẽ thắp bạt ngàn
đốm lửa
Dệt bức tranh tình yêu
chan chứa
Cho chúng mình gọi hai
tiếng... làng ơi!...
Về thôi em, ba mạ già
như sông
Chảy tràn qua miền trăm
thương ngàn nhớ
Lũy tre làng đong đưa
nhịp thở
Đón chúng mình về, sóng
sánh, mùa chao!"
("Làng")
Mùa xuân này, mời bạn đọc đi vào "Vườn cổ tích" của Võ Thị Như Mai để nghe "nôn nao ký ức xanh miên man ngày em về...".
Lê
Ngọc Trác
Phố
biển La Gi giáp Tết Bính Thân 2016