Chân dung thi ca 3 Tác giả đoạt giải “Tác phẩm đầu tay” – 2016 của Tổ chức bất vụ lợi dutule.com

26 Tháng Mười Hai 201611:53 SA(Xem: 4525)
Chân dung thi ca 3 Tác giả đoạt giải “Tác phẩm đầu tay” – 2016 của Tổ chức bất vụ lợi dutule.com


dutule.com (ngày 24 tháng 12 – 2016: Để tiếp cận được phần nào, Chân dung thi ca của 3 tác giả đoạt giải “Tác phẩm đầu tay”m do Tổ chức bất vụ lợi Du Tử Lê Foundation chủ trương, chúng tôi trân trọng kính mời xin quý bạn-đọc-thân-hữu thưởng lãm 5 bài thơ của mỗi tác giả, trích từ bản thảo trúng giải của 3 tác gỉa này, với nhận định vắn tắt của Hội đồng giám khảo.

VỀ NHÀ THƠ TRƯƠNG THỊ BÁCH MỴ:

BachMi-ConTrai
Bách Mỵ và con trai


“Hình ảnh đậm nét nhất trong thơ Trương Thị Bách Mỵ là hình ảnh người Mẹ. Đây là một đề tài quen thuộc, phổ cập trong dòng chảy thi ca thế giới, không riêng gì Việt Nam. Nhưng Trương Thị Bách Mỵ cho thấy cô có cách nói khác về người mẹ. Nghĩa là, với thi ca, không có đề tài nào cũ. chỉ cách diễn tả có mới hay không mà thôi.”

Mẹ ru tiếng êm đềm cho con.

Cái ôm đầu tiên
màu da bừng sáng
áp vào trăm năm hơi thở yên bình.
gửi con cả yêu thương tiềm tàng từ bầu ngực mẹ
trong một vòng ôm là thế giới rộng dài
bàn tay bé xíu vin vào những đường gân mà lớn lên
khi mẹ hát về màu mây trắng của một buổi chiều xa xăm
nước mắt con chảy xuống 
thấm mềm nếp nhăn đuôi mắt mẹ
cuộc lo toan từ đó cũng êm đềm
đứng giữa lòng sông bới ngày dưới cát
con đưa tay nhân bát cơm thơm
mặt nước xanh không kịp soi tỏ bóng mẹ già…
ngày nỗi nhớ ở riêng
giọng hát mẹ ru ngọt triền sông miên man vào hơi thở
lời tằm tơ mê say trên khung
khi có con mẹ thành quê hương
giữ những tiếng khóc đầu đời thiệt như con đường làng dẫn ra giếng nước
giữ nụ cười hiền như hoa
ước chi thời gian đừng rũ cuống
ngày nào mẹ ru con êm đềm 

ngồi nhớ con khi đang ôm con trong tay
những khoảnh khắc chồng lên nhau đợi vỡ
con giũ mùa Thu mưa bay ngang ngõ
mường tượng xa gần tóc mẹ mênh mênh
mẹ hát khúc êm đềm ru con
tự ru mình gập ghềnh chân bước nhẹ
dịu hiền vọng động mai sau......
.........................
mẹ ru tiếng êm đềm cho con.
...........................
Tay này có*
Tay này không
Xòe tay này
Xòe tay nọ
Tay này có
Tay này không
Tay có bông
Dâng tặng mẹ
(*đồng dao)



. Về nơi phố đông.

ngày con ngồi dưới đám mây nắng bắt đầu trở biếc
mẹ ơi!
con chiêm bao giữa phố một dòng sông
dòng sông mẹ dầm cơn mơ và tiếng hát
con Hến tháng năm dậy mùi lá Sưng
con xúc tiếng cười vào chén cơm
mẹ húp bình yên cùng sắn lát
cuộc đời cứ đẹp như mơ...
khi con ngồi dưới gốc cây nắng bắt đầu trở biếc
mẹ ơi!
sữa ngọt lừng
mật sắn
mật khoai
mật muối...
vì thương con nên chỉ ngực mẹ căng đầy
khi con nói chuyện với bóng cây nắng bắt đầu trở biếc
mẹ ơi con mơ giữa phố một bàn tay
nắng dội ngược con đường bàn tay không níu áo
bàn tay yêu thương trên những vết chai sần
về nơi phố đông nắng bắt đầu trở biếc
ngày chật ních tay xòe
ngày ỡm ờ ánh mắt
vẫn dáng quê mùa đi trong phố đông
về nơi phố đông tròn giấc mơ trưa
những tiếng thở dài như nêm vào trí nhớ
ngày tháng năm giọt mồ hôi trở biếc
đội nắng quê mình nhớ mẹ giữa phố đông...



Gửi buổi chiều này cho mẹ.

Nắng treo chùm khế ngọt trên cao
mùa hè ngược đường làm con nhối mắt
không thể quay lưng trước những điều vụn vặt
bờ xanh lao đao ý nghĩ riêng mình
gửi nhớ thương cho mẹ trên con đường mây chợt thấp cao
ngày ngắn dài như bao ngày xưa cũ
nỗi nhớ tần ngần
con gửi một nét môi
mùa xuân không biết con nghĩ gì thì thôi!
thích mưa giữa ngày nắng ấm
sợ mưa giữa ngày trôi chậm
nhập nhằng 
ngoảnh mặt lá rơi
chùm khế treo trên cao là chùm khế ngọt nhất
cả con đường ngoái lại
nắng vẫn trong xanh
lá xếp màu vương vãi
mùa xuân không biết con nghĩ gì thì thôi
gửi buổi chiều này cho mẹ
dong khơi
hạnh phúc là khi con đã đi một khoảng xa
vẫn còn những giấc mơ gối tóc
con đường xanh mầm yêu thương
mùa xuân không hiểu con nghĩ gì thì thôi!


. Con từ vạt áo mẹ bung ra.

hớp tháng Tư trên môi mềm
con từ vạt áo mẹ bung ra
hồng như chòm mây trong nếp nhớ
thơm thơm cơn gió ban chiều
đêm chun nồng ngực mẹ
chuyện ngày xưa, ngày xưa!
mía lau thành đường xếp thúng
trăng non ngọt lịm cầu ao
loa kèn nở chật vườn sau
con bung ra từ ngực mẹ...
đêm đêm
cơn gió dịu hiền từ bờ cây
và bão từ bờ cây
cây lớn lên giữa ban ngày
con ngủ trong lời ru
ban mai ngỡ ngàng chàng trai lớn trộm của mẹ!
con nở ra từ vạt mồ hôi của cha
vạt mồ hôi ngày cơm ngon
vạt mồ hôi đêm chăn ấm
cổ tích tháng Tư nằm lại giữa yên bình
con nở ra từ ánh mắt mẹ
tháng Tư sâu Róm ngủ trên giường 
đậu hong nắng ngoài sân
con bật khóc cánh đồng xanh nhịp thở
nắng mở mắt nhìn cơn mưa lây phây
yêu thương từ kí ức bung ra
mùa gọi tóc đen ngủ vùi đầu bạc
mùa ươm mùa vàng trong tiếng hát
con từ vạt áo mẹ bung ra



. Con đường.

con đường ước mơ chuẩn bị chân sáo
mẹ gọi đó là lối mòn
lối mòn đầy gai rất đẹp
những bông hoa nép mình sau tán lá
người đi qua thường vòng vo
dưới vòm lá đẹp làm sao...!
con đường tình yêu xoãi chân mẹ gọi nắng là lao công
hãy cắt tỉa bớt những cành non hạnh phúc
mùa xuân vươn dài nỗi ghen tị của bầu trời
tình yêu hãy cuộn vào con đường về nhà
thai nghén đam mê
đừng hoài công những đường gần, đường tắt
để đôi chân trần cho đôi mắt biết biểu thị buồn vui
mẹ nói có một con đường người phụ nữ nào cũng đi qua
con đường hi sinh bốn mùa nở hoa
mặt trời và tiếng hát
hoa vượt mặt kẻ qua đường
thinh không bổ nhào tiếng thở
con đường yêu thương hăm hở
đạp bằng gai góc
mỗi bình minh trở dạ một tiếng cười



. Ở đó và sống.

ngày thức dậy bằng không gian xưa
những giai điệu lặp lại luôn mới
kí ức ở đó 
và sống
ngày thức dậy bằng bước chân của mẹ
yêu thương đã sáng bóng quê nhà
ngày thức dậy cơm trắng vươn vai
với bốn mùa (dẫu là mùa đông) nụ cười rất mới
kỉ niệm tím trong lùm mua ngày mới
thức dậy từ đôi vai mẹ
gánh bão giông hờn tủi chốn không người
ở đó mỗi con đường nằm nối nhau trên khuông nhạc
khi bước chân ai đó đi về nốt nhớ lại vang lên
ở đó mỗi hòn đá là một kí tự buồn
mỗi trưa mẹ ngồi bên sông giặt áo
bóng thời gian phảng trong đôi mắt
tựa đá mòn con nước bạc se sua
ở đó chặt bền những đường kim chặn đầu rách nát
cái đẹp
những ống quần xắn lên
bầy chim thả giọt bình minh - ngày mới
giấc vui thức dậy giữa đồng lúa chín vàng
ở muôn nơi
và tiếng lòng thức dậy ở quê hương
mẹ bình an!
và sống
.


  VỀ NHÀ THƠ HOÀNG THU PHỐ:

HoangThuPho_T

“Siêu thực là xu hướng chính trong cõi giới thơ Hoàng Thu Phố. Nhưng những dòng thơ siêu thực của Hoàng Thu Phố lại nồng nàn đời thường. Như thiên nhiên, cơm áo… Một thành tựu không phải nhà thơ chọn con đường siêu thực nào cũng có thể đạt được.”

Khúc giao mùa tháng 10 lầy lội.

Gió đứng lại đây một ngọn núi đồi
chiều nay trời treo leo nắng
tiếng ai níu hoàng hôn bên ngày bảng lảng
em vục mặt vào đâu cắn cấu nỗi buồn
bàn tay lưu lạc vũng tháng 10
tôi nhớ mùa xưa những bần thần dạo ấy 
cúc nở hân hoan mà mình bay xem nỗi niềm lạc tận
đáy sâu, thân phận ai ai sâu kén côn trùng.
Đã từng ngất ngất mà mơ về cánh đồng trồng đầy cải trắng cuối vụ ra hoa 
bàn chân đàn bà gầy xương nhón mình chực bay thơm thơm con cò trắng
những phận người quá lứa lỡ thì mang mang tồi tội
giấc mơ cặn đục tủi hờn thanh xuân trách giận 
đời người có bao giờ được hai bận ra hoa.
Xứ sở buồn thương dải đất mỏng tang sinh những đàn bà mến thương u hoài vá mình trong chiều dần tối
đừng bao giờ cho họ những giấc tàn ngồi ngắm chia đôi
tôi viết cho họ, cho tôi, cho hạn hẹp bùn lầy xứ sở
một khúc giao mùa!



Buổi cuối thu bàn tay người nắng lạ.

Buổi cuối thu bàn tay người nắng lạ,
nghe mang mang gió dựng khúc muôn trùng
bàn chân đứng hai vai đồi núi rộng
những thị thành mắt nhỏ nhớ thương mong
Buổi cuối thu bàn tay người nắng lạ,
rơi phai hoa cùng phấn ruổi rong đời
tôi đứng lặng quanh co hồn nín bặt
bụi hồng trần khuy áo hạt mông lung
Buổi cuối thu bàn tay người nắng lạ,
nghe xa xôi gục đổ gót sương mù
những vàng xưa ùa về xanh mắt mộng
bàn tay người nắng lạ,
hoang vu.



Đoản khúc (5): Cỏ mục, đỉnh núi, cánh đồng.

Một kẻ làm thơ đến gặp vị sư già, tôi biết làm thơ:
_anh nên đi về hướng đông, quay lưng vào đỉnh núi, cúi đầu tắm rửa bình minh
_để làm gì, tôi đâu tìm đỉnh núi
_anh không kiếm tìm đỉnh núi, anh kiếm tìm sự tựa nương cho mơ hồ tuổi tên mình
(kẻ làm thơ quẩn quanh gieo mắc xác thân mình, một ngày tiều phu lạc bước vô tình lượm nhánh gỗ đào đốt dưới trăng sao,
tro than ngậm ngùi gieo neo vào gió
đỉnh núi lặng câm
mưa cất giọng thâm trầm
vẫn nguyên đỉnh núi).
Một kẻ làm thơ gặp người bạn vô tên vô tuổi, tôi biết làm thơ:
_bạn hãy đi về hướng gió đượm vàng hương nồng, một bầy người (lớn) đang làm thơ ở đó
_ tôi không kiếm tìm cánh đồng rạ rơm rơm rạ
_bạn không kiếm tìm cánh đồng, bạn kiếm tìm bầy người to (lớn) và chờ đợi họ,
reo sướng tên mình
(kẻ làm thơ cắm mặt ngồi thiền, ngày ngày hít thở, chăm bẵm nụ thân khoan thai, đều đặn rỉ rả hô vang những tuổi tên đến lượt cành khô củi mục cánh đồng, và đợi chờ,
đợi chờ,
biết đâu,
sáng mai sau bữa gặt,
sau tiếng kẻng leng keng ngô nghê phập phồng run run hứng nồng sợ hãi
sau những nụ thân (cố đan tạo mỗi xác thân mỗi vẻ) sẽ đồng ca (vang) buốt tên mình
(mùa hạ cháy bỏng, thu hanh võ vàng, đông sương ngậm lá, 
mùa xuân, đàn bò đi ngang gặm cỏ (mục) cánh đồng, trọi trơ xác thân gốc rạ
lam chiều lững lờ tiễn những rạng đông
linh hồn kẻ làm thơ vất vưởng cánh đồng
lập loè long đong đốm lửa,
nức nở nhói nhức thinh không)
...Bạn muốn viết tiếp không (kẻ làm thơ).



Cúc.

Nhẩy
cơn mưa doạ buổi chiều
làm sao về lại
hình bóng
giọt mù loà 
tháng mùa xưa
ngày long lanh yên bình có nắng
bàn tay 
cái bậu cửa mềm rêu ướt 
hàng cúc thơm phơi chiều chiều chạy giông qua ngõ
tiếng chuông xe đạp
đom đóm 
những buổi đi qua hè thu lẫn lộn
buồn đến lung lay căn nhà gỗ
hàng cúc tần cắt xén
những cánh lá bay mầu thơm tươi nhựa mới
khói
nhấc cả hồn người
mái gianh
sương ẩm
buổi chiều ngóng cha
leo lét hương ngày vào tối
mùi mồ hôi
mùi rượu nấu
mưa
lay lắt
hoa xoan
nhớ làng Đặng
ngồi
vo viên những thinh lặng không trôi.



Bài thơ cuối thu (4).

Đôi mắt
cái cầu thang mùa thu ọp ẹp
leo mãi không thấy trời trong phố
chim mổ vào buổi sáng
lỗ chỗ
những tiếng hót.
bàn tay
nghêu ngao mọc như sương 
vuốt mặt mình bằng một tiếng nói 
lặng thinh
ngồi vào buổi sáng.
thân thể
có cần quần áo
đêm qua vừa cởi một màn đêm
anh ngủ cùng
những tình nhân không mầu ánh sáng.




VỀ NHÀ THƠ NHƯ QUỲNH DE PRELLE.

NhuQuynhDePrelle
Như Quỳnh De Prelle


“Ở một dạng khác, tuy Như Quỳnh de Prelle, chỉ đem lại cho người đọc những bài thơ tự do; nhưng de Prelle đã cho thấy nỗ lực muốn đi đến bờ bến tận cùng của chữ và nghĩa - - Với tất cả tốt đẹp, tử tế mà ngôn ngữ, và tâm-thế cô có được…”


Chữ và tôi

Chữ đuổi chữ
đuổi ý
đuổi câu
những dấu chấm biến mất
dấu phẩy không còn
những văn bản dài dằng dặc
trên máy tính

Những tờ giấy bị vô hiệu hoá
cùng những chiếc bút nằm yên trong ngăn kéo
những bài thơ chảy ra từ suối nguồn
của nỗi buồn sâu thẳm
của sự mong manh
giàu có của tâm hồn
bị tàn phá
bởi thời gian
loài người

Chữ của tôi tìm tôi
tìm đồng loại
tìm sự đổi thay
trên nền cũ kỹ
xưa
để chạm vào
tinh thần
được giấu kỹ
bị tàn phá
và hàn gắn
vết thương
những sương mù
của ban mai
của đêm tối

Tôi là một chữ
hay một nghìn chữ
n chữ
có nghĩa hay vô nghĩa
có tình hay vô tình
có lý hay vô lý
đều là tôi
như một kiếp người

Tôi là một chữ
trong hàng ngàn kỳ tự
có những biến mất
không tồn tại
không hình thức
vô danh
trên những văn bản
không phải di cảo
không phải tư liệu
lưu lạc
ở đâu đó
thậm chí lưu lạc trong chính tôi
hay là chính tôi đuổi chữ mình
tôi ngoài chữ của tôi

chính tôi tự đuổi mình ra ngoài chữ của tôi



selfie trên tường

không phải bằng camera
không phải bằng những chiếc bóng
tôi đi xuyên qua những bức tường
xuyên qua những chiếc bóng
những ảo ảnh
định kiến

selfie trên tường
tôi nhìn thấy tôi
trên từng gương mặt
trên từng bức tranh cũ kỹ
trên những tấm hình ngừoi đã chết
ở các thế kỷ trước

selfie trên tường
tôi nhìn thấy tôi lộn ngược
trong giấc ngủ
trên chiếc giường ấm
tôi mơ những giấc mơ
vô thức về con người

tôi lộn ngược trong tôi
lộn ngược thời gian
bằng thế kỷ
bằng lịch sử
qua ống nhìn telecopes
tôi nhìn thấy người đàn bà nằm yên
người đàn ông tĩnh lặng

tôi thấy cả những xác chết
những hình hài
những quan tài bằng giấy
những thai nhi đang cựa quậy
selfie trên tường

tôi thấy cả loài người



Nước

Người đàn bà làm tình với nước trong bồn tắm
nước làm vơi đi sự nóng nực ngột ngạt trong cơ thể của cô
bầu vú tròn
vòng eo thon gọn
và chiếc mông gọn gàng không chút mỡ thừa

nước nước nước
trên mái tóc đen
trên gương mặt xương thanh tân im lặng
trên cơ thể cô quanh ngưng đọng
và dưới âm hộ
nước chảy vào trong
siết mạnh như một ngón tay
chảy xuống đôi bàn chân gầy da khô
cô kỳ cọ kỳ cọ mãi không nguôi bằng đôi bàn tay gầy

Người đàn bà tiếp tục nằm trong bồn nước tại nhà hộ sinh
chờ sinh đứa con của riêng mình
cô nằm thở
hài nhi 38 tuần đang trở mình cựa quậy đòi ra
cô khóc và nhìn thấy bức tường toàn rừng xanh
một ngôi nhà cổ tích
cô nhảy lên trong nước
tung toé
nước ấm làm cho cô dịu êm hơn
mềm mại hơn
âm hộ dần mở ra
cô tiếp tục rặn rặn trong nước
nước ngược vào trong
cảm giác như ngón tay xiết chặt
đầu đứa trẻ chui ra
đôi bàn tay người nữ hộ sinh
chạm vào
đứa trẻ khóc vang chân quẫy đạp trong nước
oe oe oe

nguồn nước đầu tiên đứa trẻ uống là sữa mẹ
từ bầu vú tròn
núm vú hồng hồng như nụ hoa xinh chúm chím
đứa trẻ hớp hớp
chụt chụt
nguồn nước ấy theo đứa trẻ suốt đời
cho sự lớn khôn và mạnh mẽ
như bản năng
ngừoi mẹ truyền sang

hàng ngày người đàn bà tắm cho con
vào mỗi buổi sáng
trong nước ấm 37độ

người đàn bà uống nước sau mỗi lần cho con bú
uống sữa nhiều như nước
tắm trong nước
làm tình trong nước
nước sinh ra tình yêu
che chở dịu dàng
nước cho sức sống cơ thể
làm sạch và cho sức khoẻ tốt
sự sảng khoái ngập tràn

nước thấu hiểu sự cô độc của con người
quấn quanh dịu ngọt
thoát qua những cơn khát
cơn nóng
như sự nương náu tinh thần
của cõi hiện sinh

nước là một bài thơ
của thi ca
ngập tràn
trên những bông hoa
trên những cánh đồng
những cánh rừng
trong sự ẩm ướt của giao hợp
hoan ca
trong sự bình yên tĩnh lặng
của những cơ thể chuyển động
trong đêm tối
tinh trùng xuyên qua
nước
của cơ thể người đàn bà
đón nhận
một sinh linh

nước chứa đựng bào thai
trong một chiếc túi ối
sự sống sinh sôi
cội của con người
trong nước
nước
nước



Nàng thơ

Một buổi sáng thức dậy
nàng muốn được ăn cả vạn vật trên thế giới
những vật chất như ô tô, tàu hoả
đồ dùng hàng ngày quấn áo, giày dép, giấy vệ sinh

nàng muốn ăn cả những mái tóc xù
những đám râu như cỏ
nàng muốn uống nước hoa thay nước
cho máu nàng thơm hơn
nàng muốn uống pipi
ăn caca thay cho thức ăn bio
nàng muốn được ăn cả thế giới
trừ những đứa trẻ để chúng lớn lên và được sống làm người thành nhân loại
còn lại sẽ chui hết vào bụng nàng
rồi nàng sa thải bằng caca của nàng trong cái bồn cầu

nàng muốn ăn cả những lời nói thối tha
những định kiến
chả bao giờ đổi thay lịch sử
những thấp hèn ti tiện
nàng sẽ chết hay tiếp tục tồn tại
trong thế giới này

sau khi người ta đọc và ăn những bài thơ của nàng bằng mắt, ý nghĩ
bằng cách nào đó
nàng tiếp tục viết
ăn cả loài người
bằng ngòi bút
trên bàn phím
trong khuôn hình màn hình của chiếc Macbook E

khỏi phải lên án nàng
quy kết nàng
tự do của nàng là tự thân nàng
nàng sinh ra ở một thế hệ khác, thế kỷ khác
sống một thế giới tưởng tượng khác
của riêng nàng
đừng áp đặt lịch sử và không gian với nàng
nàng bên ngoài tất cả
nàng chưa bao giờ phải chết đói
chưa bao giờ phải hấp hối
đừng nhìn nàng như những định kiến hẹp hòi những tham vọng tối mù
của những kẻ tầm thường

Nàng là một ý niệm
là một tưởng tượng
trong một hình hài
như thơ ca
là một thế giới riêng
bằng ngôn ngữ, hình ảnh
như một bộ phim
ngắn dài
tuỳ vào đôi mắt rộng hẹp
sâu nông
tuỳ vào hiểu biết và trái tim

bài thơ này còn dài
tiếp tục chạy mãi
nàng dừng lại
gửi đi
để phóng thích
khoảnh khắc này



Trước ngày dự sinh

Những buổi chiều
lang thang
trên những khu vườn
đầy ánh sáng
Chúng tôi
nói chuyện về tình yêu
con người
đứa trẻ con nô đùa
trên những bãi cỏ đầy hoa
Tôi thủ thỉ rằng
tôi yêu con người hơn rất nhiều
bằng tình cảm và lý trí
tôi yêu bản thân nhiều hơn
với tình yêu dành cho người thân
là người bạn trai lớn
bạn trai nhỏ
là cô gái sắp chào đời của chúng tôi
chúng tôi ngồi xuống dưới vòm cây thơm tho
trong vườn thực vật
có một đứa trẻ
chạm vào tim tôi nói rằng
đừng độc ác dù chỉ là khoảnh khắc suy nghĩ
dù chỉ là sự lặng im
hay tò mò
bon chen
sự ích kỷ bản năng
sự vô cùng ngu ngốc
tôi nhìn lên cây táo
và có một con sâu nhỏ
chui ra
tôi không muốn làm sâu trong quá táo kia
dù là sự tương hợp tự nhiên con sâu và quả táo
tôi không muốn làm sâu
vì tôi nhìn thấy tôi đang ăn dần những chiếc lá
và làm hỏng quả táo ngọt ngào

Chúng tôi xem WC
những bàn thắng đẹp của thế kỷ
của những huyền thoại
đúng là trò chơi
của những niềm vui rất nhanh
thần tốc
tôi cứ băn khoăn
có phải những góc quay hay tốc độ thật của con người
trước trái bóng
sự tức giận của cầu thủ
khi phải ra sân
nước mắt của người xem
khi tình yêu thất bại

Chúng ta sẽ chết cùng nhau
trong cùng một nhịp đập
một chỗ nằm
bên nhau trong hầm mộ 

Thời gian sống đang đi dần về cái chết 
trong thời gian nào đó
của tương lai 
có thể là rất dài để chờ đợi 
cho cái chết của chúng mình 

vì thế lúc này an nhiên 
bình lặng 
như cùng nhau sống 
cùng nhau yêu 
cùng nhau tận cùng riết róng 
cho cạn hơi thở 

Chúng ta sẽ chết cùng nhau 
như thế

Ý kiến bạn đọc
27 Tháng Mười Hai 20163:55 CH
Khách
Chúc mừng 3 nhà thơ
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
22 Tháng Ba 20245:31 CH(Xem: 83)
Tôi nghĩ Huy Tưởng sẽ làm thơ đến hơi thở sau cùng.
15 Tháng Ba 20243:03 CH(Xem: 187)
Cung Tích Biền mới tổ chức sinh nhật thứ 88. Mừng anh tuổi cao nhưng còn khỏe.
09 Tháng Ba 20249:20 SA(Xem: 175)
Chúng tôi nâng cốc rượu nhớ về người đã khuất nhưng cứ ngỡ người họa sĩ thân thương vẫn quanh đây
23 Tháng Hai 202411:31 SA(Xem: 304)
Ngay cả trong những thời điểm đen tối nhất, một nhà văn như Ngô Thế Vinh vẫn có thể mang đến cảm giác hy vọng và cảm hứng.
16 Tháng Hai 20243:58 CH(Xem: 346)
Tôi ấn tượng mãi về sự im lặng khó hiểu ấy, cả hai ông ngồi bên nhau hàng giờ đồng hồ mà chỉ lặng im và nước mắt nhòe ướt trên đôi mắt của họ...
15 Tháng Hai 20242:26 CH(Xem: 828)
Ngô Thế Vinh là một tên tuổi đã thành danh ngay từ trước năm 1975 tại miền Nam Việt Nam.
27 Tháng Giêng 20244:29 CH(Xem: 445)
Nhân vật tôi của “Dòng sông không ra biển” là cô gái giàu trải nghiệm từ học vấn, đời sống đến chuyên môn nghề nghiệp.
21 Tháng Giêng 20248:53 SA(Xem: 376)
Đứng hay ngồi trước tác phẩm của Giang, bạn chỉ cần thở vào một hơi và để tâm hồn lắng xuống,
29 Tháng Mười Hai 202311:23 SA(Xem: 564)
Đã lâu lắm rồi, lâu đến nỗi tôi không nhớ lần cuối cùng mình đã ngồi đọc liền mạch hết một cuốn sách là khi nào.
21 Tháng Mười Hai 20234:56 CH(Xem: 453)
Phong cách viết của Phạm Thanh Chương rất mới, đầy tính sáng tạo dù anh viết những đề tài không mới.
Du Tử Lê Thơ Toàn Tập/ Trọn bộ 4 tập, trên 2000 trang
Cơ sở HT Productions cùng với công ty Amazon đã ấn hành Tuyển tập tùy bút “Chỉ nhớ người thôi, đủ hết đời” của nhà thơ Du Tử Lê.
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-360-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Ở lần tái bản này, ngoài phần hiệu đính, cơ sở HT Productions còn có phần hình ảnh trên dưới 50 tác giả được đề cập trong sách.
TÁC GIẢ
(Xem: 16814)
Ông là một nhà văn nổi tiếng của miền Nam.
(Xem: 12051)
Từ hồi nào giờ, giới sinh hoạt văn học, nghệ thuật thường tập trung tại thủ đô hay những thành phố lớn. Chọn lựa mặc nhiên này, cũng được ghi nhận tại Saigòn, thời điểm từ 1954 tới 1975.
(Xem: 18831)
Với cá nhân tôi, tác giả tập truyện “Thần Tháp Rùa, nhà văn Vũ Khắc Khoan là một trong những nhà văn lớn của 20 năm văn học miền Nam;
(Xem: 9026)
Để khuây khỏa nỗi buồn của cảnh đời tỵ nạn, nhạc sĩ Đan Thọ đã học cách hòa âm nhạc bằng máy computer.
(Xem: 8125)
Mới đây, có người hỏi tôi, nếu không có “mắt xanh” Mai Thảo, liệu hôm nay chúng ta có Dương Nghiễm Mậu?
(Xem: 452)
Nói một cách dễ hiểu hơn, thơ ông phù hợp với kích cỡ tôi, kích cỡ tâm hồn tôi, phù hợp với khả năng lãnh nhận, thu vào của tôi, và trong con mắt thẩm mỹ tôi,
(Xem: 820)
Chúng tôi quen anh vào cuối năm 1972.
(Xem: 1020)
Anh chưa đến hay anh không đến?!
(Xem: 22340)
Giờ đây tất cả mọi danh xưng: Nhà văn. Thi sĩ. Đại thi hào. Thi bá…với con, với mẹ, với gia đình nhỏ của mình đều vô nghĩa. 3 chữ DU-TỬ-LÊ chả có mảy may giá trị, nếu nó không đứng sau cụm từ “Người đã thoát bệnh ung thư”.
(Xem: 13900)
Nấu cơm là công việc duy nhất trong ngày có liên quan đến cộng đồng gia đình, mà, gần đây Bố đã được miễn, vì cả nhà cứ bị ăn cơm sống hoài.
(Xem: 19088)
Tình Sầu Du Tử Lê - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Phạm Duy - Tiếng hát: Thái Thanh
(Xem: 7781)
Nhưng, khi em về nhà ngày hôm nay, thì bố của em, đã không còn.
(Xem: 8697)
Thơ Du Tử Lê, nhạc: Trần Duy Đức
(Xem: 8392)
Thời gian vừa qua, nhà thơ Du Tử Lê có nhận trả lời phỏng vấn hai đài truyền hình ở miền nam Cali là SET/TV và V-Star-TV.
(Xem: 10939)
Triển lãm tranh của Du Tử Lê, được tổ chức tại tư gia của ông bà Nhạc Sĩ Đăng Khánh-Phương Hoa
(Xem: 30590)
Tôi gọi thơ Du Tử Lê là thơ áo vàng, thơ vô địch, thơ về đầu.
(Xem: 20745)
12-18-2009 Nhà thơ Du Tử Lê phỏng vấn nhạc sĩ Thân Trọng Uyên Phươn
(Xem: 25366)
Khi gối đầu lên ngực em - Thơ Du Tử Lê - Nhac: Tịnh Hiếu, Khoa Nguyễn - Tiếng hát: Đồng Thảo
(Xem: 22812)
Người về như bụi - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Quốc Bảo - Tiếng hát: Kim Tước
(Xem: 21615)
Hỏi chúa đi rồi em sẽ hay - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Thanh Tâm - Tiếng hát: Tuấn Anh
(Xem: 19671)
Khái Quát Văn Học Ba Miền - Du Tử Lê, Nguyễn Mạnh Trinh, Thái Tú Hạp
(Xem: 17964)
2013-03-30 Triển lãm tranh Du Tử Lê - Falls Church - Virginia
(Xem: 19149)
Nhạc sĩ Đăng Khánh cư ngụ tại Houston Texas, ngoài là một nhạc sĩ ông còn là một nha sĩ
(Xem: 16825)
Triển Lãm Tranh Du Tử Lê ở Hoa Thịnh Đốn
(Xem: 16016)
Triển lãm Tranh và đêm nhạc "Giữ Đời Cho Nhau" Du Tử Lê đã gặt hái sự thành công tại Seattl
(Xem: 24372)
Nhà báo Lê Văn là cựu Giám Đốc đài VOA phần Việt Ngữ
(Xem: 31809)
ngọn cây có những trời giông bão. ta có nghìn năm đợi một người
(Xem: 34842)
Cung Trầm Tưởng sinh ngày 28/2/1932 tại Hà Nội. Năm 15 tuổi ông bắt đầu làm thơ,