Tiếng gọi
Thời gian
Đã mọc rễ
trong bóng tối nỗi buồn
Cái chết cắm sâu
vào khoảng trống
Bạn nghe thấy sự cứu rỗi
nằm trong
linh hồn tiếng hát hư không
Dệt nên giấc mơ vô thường
cuộc đời
Tin buồn về
trong ngọn gió tai ương
Bầy quạ đen bay đầy trời trên thành phố dịch bệnh
Bạn nghe thấy tiếng còi xe cứu thương
rú lên thất thanh trong đêm
Mùi nỗi hãi sợ
phảng phất
trong những hẻm phố bị giăng dây cách ly
Đã mọc rễ
vào bóng tối của tháng ngày kỳ lạ
Tiếng hát
cất lên từ vực sâu vô vọng
Gọi cánh chim bình an và
hy vọng
trở về
với những khoảng sáng tự do ngày mai
_________
Tôi mơ
Đó là bài thơ thiệt buồn
Chảy trong tĩnh mạch
mùa hè Covid
Có ai vừa mới qua đời
Nhẹ nhàng thất thanh
như là
tiếng gọi
lặng lẽ
của cái chết
Cái bóng ảo ảnh
chấp choá
in trên khuôn mặt lạ lùng cuộc đời
Cuối cùng tôi ngồi
trong bóng tối
của ngục thất Covid
Tôi mơ thấy bầu trời
xanh
tự do
Và bàn tay bạn bè ấm áp
Tôi mơ
thấy mình
là
áng mây trắng
bay trên các thành phố dịch bệnh
__________
Đất phương nam mùa dịch bệnh
1-
Ôi Phương Nam
bao đời hào phóng nghĩa tình
Thành phố giờ
như bị hôn mê
Những con phố
vắng tanh như bị bỏ bùa
Anh đi tìm ai
qua bóng nỗi buồn
Thèm nhịp sôi động
mới ngày nào
Thèm ly nước mía nước dừa
ly cà phê vỉa hè ký ức
Chúng
Giờ
nằm trong nghĩa địa mộng tưởng
2-
Ôi Phương Nam
trời xanh phóng khoáng tự do
Anh đi tìm ai
bóng thuở yên bình ngày trước
Thành phố
giờ như bị giam cầm
trong vòng bủa vây lạ lùng
Bỗng mọi người
giờ
trở thành người tù nhân bất đắc dĩ
Của con quái vật vi rút
vô hình
khủng khiếp
Đang bật tiếng cười khan lạnh lùng
3-
Ôi Phương Nam nhân nghĩa hào phóng
Mở vòng tay đón nhận bao kiếp lưu dân
Anh là ai giữa kiếp lưu dân
Lưu dân
Nhiều người
Giờ khốn khổ
Vô vọng
Tay xách tay mang
Bật chạy về quê
Kinh hoàng như kiếp
chạy loạn
4-
Ôi Phương Nam giàu có nghĩa tình
Anh thèm bóng những giấc mơ xưa cũ
Thèm giấc mơ
Tiếng rao khuya hẻm vắng
Tiếng gõ lóc cóc của xe phở đêm
Thèm những quán bia
đông nghịt cơ mang người
những khi chiều xuống
Thành phố
như đang bị giăng giây tự nhốt
Với những chốt chặn
và những khuôn mặt sắt lạnh lùng
5-
Ôi phương nam
hào phóng nghĩa tình sâu đậm
Anh đi tìm bóng cái chết tức tưởi
Này ngày sau sỏi đá vỗ về
Những lò thiêu xác chạy hết tận cùng công suất
Những shipper chạy lui chạy tới
đầu này đầu kia thành phố
Giao rờn rợn
những hũ tro cốt người
6-
Ôi Phương Nam bao dung
Những vòng tay mở rộng nghĩa đồng bào
Anh đi tìm tấm lòng ai nhân ái
Những sẽ chia áo lành áo rách
Những bó rau
những bữa cơm từ thiện không đồng
Tấm lòng người với người
bầu ơi thương bí
Thèm giấc mơ
Thành phố ngày mai nhịp sống trở lại như trước
Sau cơn mưa
là bầu trời xanh yên bình tạnh ráo
ngày mai
7
Ôi đất Phương Nam linh hồn mở cõi
Như những chiếc lá rẩy run
Anh là ai
Là linh hồn đất nước
Sông Hồng sông Hương sông Cửu Long
Trái tim chúng ta hướng về Sàigon
và thuở ngày xưa lục tỉnh
Những tấm lòng và bàn tay thơm thảo
Những thiên thần áo trắng
từ cả nước đổ về
Quyết đẩy lùi cơn dịch bệnh
Đem yên bình
Và bầu trời xanh trong vắt
và ánh mắt trẻ thơ rạng rỡ
cho đất Phương Nam
nghìn năm
yêu dấu
__________
Thời gian
Đã mọc rễ
trong bóng tối nỗi buồn
Cái chết cắm sâu
vào khoảng trống
Bạn nghe thấy sự cứu rỗi
nằm trong
linh hồn tiếng hát hư không
Dệt nên giấc mơ vô thường
cuộc đời
Tin buồn về
trong ngọn gió tai ương
Bầy quạ đen bay đầy trời trên thành phố dịch bệnh
Bạn nghe thấy tiếng còi xe cứu thương
rú lên thất thanh trong đêm
Mùi nỗi hãi sợ
phảng phất
trong những hẻm phố bị giăng dây cách ly
Đã mọc rễ
vào bóng tối của tháng ngày kỳ lạ
Tiếng hát
cất lên từ vực sâu vô vọng
Gọi cánh chim bình an và
hy vọng
trở về
với những khoảng sáng tự do ngày mai
_________
Tôi mơ
Đó là bài thơ thiệt buồn
Chảy trong tĩnh mạch
mùa hè Covid
Có ai vừa mới qua đời
Nhẹ nhàng thất thanh
như là
tiếng gọi
lặng lẽ
của cái chết
Cái bóng ảo ảnh
chấp choá
in trên khuôn mặt lạ lùng cuộc đời
Cuối cùng tôi ngồi
trong bóng tối
của ngục thất Covid
Tôi mơ thấy bầu trời
xanh
tự do
Và bàn tay bạn bè ấm áp
Tôi mơ
thấy mình
là
áng mây trắng
bay trên các thành phố dịch bệnh
__________
Đất phương nam mùa dịch bệnh
1-
Ôi Phương Nam
bao đời hào phóng nghĩa tình
Thành phố giờ
như bị hôn mê
Những con phố
vắng tanh như bị bỏ bùa
Anh đi tìm ai
qua bóng nỗi buồn
Thèm nhịp sôi động
mới ngày nào
Thèm ly nước mía nước dừa
ly cà phê vỉa hè ký ức
Chúng
Giờ
nằm trong nghĩa địa mộng tưởng
2-
Ôi Phương Nam
trời xanh phóng khoáng tự do
Anh đi tìm ai
bóng thuở yên bình ngày trước
Thành phố
giờ như bị giam cầm
trong vòng bủa vây lạ lùng
Bỗng mọi người
giờ
trở thành người tù nhân bất đắc dĩ
Của con quái vật vi rút
vô hình
khủng khiếp
Đang bật tiếng cười khan lạnh lùng
3-
Ôi Phương Nam nhân nghĩa hào phóng
Mở vòng tay đón nhận bao kiếp lưu dân
Anh là ai giữa kiếp lưu dân
Lưu dân
Nhiều người
Giờ khốn khổ
Vô vọng
Tay xách tay mang
Bật chạy về quê
Kinh hoàng như kiếp
chạy loạn
4-
Ôi Phương Nam giàu có nghĩa tình
Anh thèm bóng những giấc mơ xưa cũ
Thèm giấc mơ
Tiếng rao khuya hẻm vắng
Tiếng gõ lóc cóc của xe phở đêm
Thèm những quán bia
đông nghịt cơ mang người
những khi chiều xuống
Thành phố
như đang bị giăng giây tự nhốt
Với những chốt chặn
và những khuôn mặt sắt lạnh lùng
5-
Ôi phương nam
hào phóng nghĩa tình sâu đậm
Anh đi tìm bóng cái chết tức tưởi
Này ngày sau sỏi đá vỗ về
Những lò thiêu xác chạy hết tận cùng công suất
Những shipper chạy lui chạy tới
đầu này đầu kia thành phố
Giao rờn rợn
những hũ tro cốt người
6-
Ôi Phương Nam bao dung
Những vòng tay mở rộng nghĩa đồng bào
Anh đi tìm tấm lòng ai nhân ái
Những sẽ chia áo lành áo rách
Những bó rau
những bữa cơm từ thiện không đồng
Tấm lòng người với người
bầu ơi thương bí
Thèm giấc mơ
Thành phố ngày mai nhịp sống trở lại như trước
Sau cơn mưa
là bầu trời xanh yên bình tạnh ráo
ngày mai
7
Ôi đất Phương Nam linh hồn mở cõi
Như những chiếc lá rẩy run
Anh là ai
Là linh hồn đất nước
Sông Hồng sông Hương sông Cửu Long
Trái tim chúng ta hướng về Sàigon
và thuở ngày xưa lục tỉnh
Những tấm lòng và bàn tay thơm thảo
Những thiên thần áo trắng
từ cả nước đổ về
Quyết đẩy lùi cơn dịch bệnh
Đem yên bình
Và bầu trời xanh trong vắt
và ánh mắt trẻ thơ rạng rỡ
cho đất Phương Nam
nghìn năm
yêu dấu
__________
Trong ngực đêm vô biên
Trên tiếng rơi vỡ
của ngày dịch bệnh
Nỗi buồn dựa vào vai đêm
Nghe tiếng xe cứu thương
bị bóng tối nuốt
Trên ngực gió
Một mặt trời đen hấp hối
Tiếng chuông cầu hồn
gọi tên ai đó
Linh hồn
dựa vào vai cái chết
Đá và nỗi sầu muộn
lặng yên
Cỏ sự sống khóc
trên mùa trần gian
Ngôi sao rơi
vào khoảng tối
Một linh hồn lìa trần
Một kiếp người
hoá
Tôi nghe tiếng khóc
của các thiên hà lạc lối
trong ngực đêm vô biên
Trên tiếng rơi vỡ
của ngày dịch bệnh
Nỗi buồn dựa vào vai đêm
Nghe tiếng xe cứu thương
bị bóng tối nuốt
Trên ngực gió
Một mặt trời đen hấp hối
Tiếng chuông cầu hồn
gọi tên ai đó
Linh hồn
dựa vào vai cái chết
Đá và nỗi sầu muộn
lặng yên
Cỏ sự sống khóc
trên mùa trần gian
Ngôi sao rơi
vào khoảng tối
Một linh hồn lìa trần
Một kiếp người
hoá
Tôi nghe tiếng khóc
của các thiên hà lạc lối
trong ngực đêm vô biên
|
|||
|
Gửi ý kiến của bạn